MÀN ĐÊM - Trang 56

Vẻ thích thú của Lissa biến thành ngạc nhiên. “Cậu nói nghiêm

túc à?”

“Tất nhiên. Mà đằng nào thì cậu cũng có bao giờ thích bọn họ

đâu.”

“Nhưng cậu thích mà.”
“Không. Không hẳn thế. Tớ chỉ thích những gì bọn họ có thể đem

lại. Kiểu như tiệc tùng.”

“Và bây giờ cậu không cần những thứ đó?” Lissa có vẻ nghi ngại.
“Tất nhiên. Ở Portland đã thế rồi mà.”
“Ừ, nhưng lúc đó khác.” Mắt Lissa đăm chiêu, không thực sự tập

trung vào bất cứ thứ gì. “Ở đây… ở đây tớ phải là một phần của tập
thể này. Tớ không tránh được.”

“Cái khỉ gì mà không được. Natalie vẫn tránh xa được đấy thôi.”
“Natalie sẽ không thừa hưởng danh vị của gia đình,” Lissa bật lại.

“Còn tớ đã có. Tớ phải tham gia, phải bắt đầu tạo dựng các mối quan
hệ. Andre…”

“Liss,” tôi rên lên. “Cậu không phải là Andre.” Thật không thể

tin được là Lissa vẫn so sánh mình với anh trai.

“Andre đã luôn tham gia vào mọi hoạt động.”
“Ờ, phải,” tôi gắt gỏng, “và bây giờ anh ấy chết rồi.
Khuôn mặt Lissa đanh lại. “Cậu biết không, đôi khi cậu không dễ

thương lắm đâu.”

“Cậu có tớ ở bên cạnh không phải để tỏ ra dễ thương. Cậu muốn

dễ thương thì có cả tá cừu trong kia sẵn sàng vặt cổ nhau để được chơi
với cô công chúa nhà Dragomir đấy. Cậu có tớ ở bên cạnh để nói cho
cậu biết sự thật, và đây là sự thật: Andre chết rồi. Cậu là người thừa
kế, và cậu sẽ phải đối diện với nó bằng mọi cách. Nhưng bây giờ, thì
điều đó có nghĩa là tránh xa tụi hoàng tộc khác ra. Chúng ta sẽ im ắng.
Lặn vào giữa để tránh gây chú ý. Cứ tham gia vào những trò đó nữa
đi, Liss, rồi cậu sẽ tự khiến mình…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.