MÀN ĐÊM - Trang 58

rất yêu quý, và tôi cực ghét phải nhìn thấy cô buồn rầu hay căng thẳng
vì những trò chơi hoàng tộc. Lissa trở nên yếu đuối kể từ sau vụ tai
nạn, và tất cả các yến tiệc trên thế giới cũng không đủ để bù đắp nhỡ
Lissa tổn thương.

“Vậy thôi được,” cuối cùng tôi nói, “để xem sự thể đi đến đâu.

Nếu có điều gì không ổn - bất kỳ điều gì - thì bọn mình sẽ biến. Không
tranh cãi nữa.”

Lissa gật đầu.
Cả hai chúng tôi ngẩng lên và nhìn thấy dáng người lừng lững

của Dimitri. Hy vọng anh ta chưa nghe thấy đoạn chúng tôi định trốn.

“Em muộn giờ luyện tập,” anh ta nói đều đều. Nhìn thấy Lissa,

anh ta gật đầu lịch sự. “Chào Công chúa.”

Đi cùng Dimitri mà tôi vẫn lo cho Lissa và băn khoăn liệu ở lại

trường có phải là điều đúng đắn không. Tôi không cảm thấy có gì
đáng cảnh giác qua mối kết nối, nhưng cảm xúc của Lissa tăng vọt
trong mọi khía cạnh. Bối rối. Hoài cổ. Sợ hãi. Đề phòng. Mạnh mẽ và
dồn dập, chúng ập vào tôi.

Tôi cảm thấy sức kéo trước cả khi nó xuất hiện. Giống y như tình

trạng từng xảy ra trên máy bay: cảm xúc của Lissa trở nên mạnh đến
mức “hút” tôi vào trong đầu cô trước khi tôi kịp ngăn lại. Giờ thì tôi
có thể nhìn và cảm thấy những gì Lissa làm.

Cô chậm rãi đi vòng qua phòng sinh hoạt chung, tiến về phía nhà

nguyện nhỏ theo dòng Chính thống Nga, nơi phục vụ hầu hết các nhu
cầu tôn giáo của nhà trường. Lissa luôn đều đặn tới dự lễ. Tôi thì
không.

Tôi đã dàn xếp với Chúa rồi: tôi đồng ý tin ở Người - vừa đủ - chỉ

cần Người cho phép tôi ngủ nướng vào các ngày Chủ Nhật.

Nhưng khi Lissa bước vào trong, tôi cảm thấy rằng cô đến nhà

thờ không phải để cầu nguyện. Lissa có một mục đích khác, một mục
đích mà tôi không hề biết. Cô liếc quanh, kiểm tra để đảm bảo rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.