MANG EM TRỞ LẠI - Trang 100

Ryan nhìn đi chỗ khác, không muốn để cho mẹ biết anh bị những lời

ấy làm cho xúc động sâu sắc đến thế nào.

Trước khi họ kịp cử động, một tiếng bíp đơn điệu từ chiếc máy theo

dõi nhất thời phá vỡ nhịp điệu và Tory ngẩng đầu phắt dậy như vừa bị tát.
Cô đứng lên, mắt nhìn từ Brett sang chỗ cô y tá ở cuối phòng. Nhưng khi
cô y tá không phản ứng gì và chiếc máy lấy lại nhịp điệu bình thường, cô
khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Tạ ơn Chúa,” Tory thì thào.

“Amen,” Cynthia Hooker nói theo.

Tory quay ngoắt lại, chỉ đến khi đó mới nhận ra cô không còn ở một

mình. Một chút hoảng loạn chợt đến rồi đi khi cô tự nhắc mình rằng đây là
người thân của Brett. Họ không phải là kẻ thù. Dùng bàn tay vuốt tóc rồi
vuốt ngực áo thun nhàu nhĩ, cô bước qua cái ghế để đến chào họ.

“Bác Hooker, cháu là Victoria.”

Cynthia lờ bàn tay đưa ra của Tory, thay vào đó bà ôm cô. “Bác không

bắt tay người trong gia đình,” bà khẽ nói, vỗ nhẹ vào lưng Tory. “Nó sao rồi
cháu?”

Gia đình ư? Đó không phải là điều cô trông đợi. Họ thuộc về Brett,

không phải cô. Vì khó chịu với sự thân mật, cô bước ra khỏi vòng tay
Cynthia.

“Bác sĩ nói anh ấy đang ổn định.” Giọng cô run rẩy nhưng cô vẫn cố

mỉm cười.

“Cháu biết Brett cứng đầu thế nào rồi đấy. Nó sẽ khỏe lại để trêu tức

tất cả những ai nói nó không làm được thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.