MANG EM TRỞ LẠI - Trang 120

Cánh cửa sau lưng đóng sầm và nó nhìn lên. Ai đó đang đứng ở hiên

nhà và đung đưa Búp bê Cưng trên rào chắn. Nó có thể nhìn thấy cột tóc
bằng vải màu vàng và chiếc váy kẻ từ khoảng cách này.

“Đừng thả Búp bê Cưng!” nó khóc và bắt đầu chạy.

Nó cứ chạy mãi, chạy mãi đến khi sườn nhói đau, thế mà vẫn không

thể đến gần cái hiên hơn lúc đầu. Nó lại nhìn về phía đó rồi bắt đầu khóc.
Ai đó đã ném tung Búp bê Cưng lên trời.

Nó dừng lại, nhìn chằm chằm sợ hãi khi con búp bê đạt đến điểm cao

nhất trong vòng cung rồi bắt đầu rơi, lộn nhào xuống mặt đất bên dưới.

“Không!” cô bé hét lên. “Đừng ném bé đi! Đừng ném!”

Tiếng hét làm cả hai người cùng thức dậy một lúc, và trước cả khi bật

dậy, Tory đã biết là bà Cynthia sẽ vào đây trong vòng vài giây nữa. Quả
nhiên cô đã đúng khi vài giây sau, bà Cynthia lao vào trong phòng và bật
đèn lên.

“Victoria! Cháu không sao chứ?”

Tory lồm cồm bò tới mép giường và lấy tay che mặt, không muốn để

bà Cynthia nhìn thấy nước mắt của mình.

“Cháu xin lỗi đã làm bác thức giấc. Chỉ là một cơn ác mộng thôi.”

Bà Cynthia đã nuôi dạy ba đứa con, và bà chưa từng thấy một cơn ác

mộng nào đi kèm với tiếng thét như vừa rồi. Đó là một tiếng kêu xuất phát
từ nội tâm. Một tiếng gào thét tuyệt vọng chưa từng thấy. Tim bà vẫn còn
đập thình thịch khi ngồi xuống cạnh Tory và nắm lấy tay cô.

“Cháu yêu, bác biết cháu không thoải mái vì bác ở đây.” Khi Tory

định phản đối, bà Cynthia chặn trước bắng cách khẽ vuốt tóc ra khỏi mặt cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.