đóng lại sau lưng mình và cười toe toét khi tờ tiền rơi xuống nền nhà.
“Em có thể trả anh sau.” Rồi anh cướp một nụ hôn.
Nỗi bứt rứt trong lòng Tory bắt đầu được nới giãn ra. Brett đang ở đây
và anh không còn giận dữ nữa. Mọi chuyện trong thế giới của cô đột nhiên
đều ổn cả.
Anh bắt đầu bế cô vào trong phòng ngủ.
“Em vừa gọi pizza,” cô nói.
“Em có thể ăn sau,” anh gầm gừ.
Anh vừa đặt cô xuống giữa giường, chuông cửa lại reo lần nữa. Mắt
Brett sáng long lanh. “Đừng cử động,” anh nói, và khi cô mỉm cười, anh
nói thêm, “và đừng nghĩ sang chuyện khác nhé.”
Tory lắng nghe cuộc trao đổi lịch sự trong lúc Brett trả tiền pizza cho
cô. Rồi đóng cửa lại, và khi nghe thấy âm thanh không thể nhầm lẫn được
của tiếng khoá cửa, nhịp tim cô bỗng trở nên dồn dập và cô nhắm mắt lại,
tận hưởng cảm giác chờ đợi điều sắp đến. Vài giây sau, chiếc giường sụm
xuống khi anh trèo lên người cô.
“Tory?”
Cô mở mắt ra.
“Ai yêu cưng nào?”
Một cảm giác yên bình hiếm hoi đến với Tory khi cô vươn tay tới mặt
anh.
“Anh”