MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 135

– Vâng. Con đã đọc những câu trả lời của ông trong hồ sơ, nhưng con

muốn chính ông trả lời cho con biết. Tại sao ông lại đổi? Con hy vọng với
con ông sẽ có câu trả lời khác.

– Không khác đâu, con đừng chờ đợi. – Ông già nói bằng giọng trầm

buồn – Ông thay đổi vì ông muốn thử một trò chơi mới. Có gì là lạ khi sau
mấy vụ cho bom nổ bằng dây dẫn lửa, ông đổi sang dùng đồng hồ? Ông đã
chán cái trò quẹt diêm châm lửa rồi ba chân bốn cẳng chạy cho nhanh. Ông
muốn có một thời gian an toàn để đàng hoàng đi đến một khoảng cách xa,
như đến một tiệm cà phê chẳng hạn, ngồi đó nhâm nhi ly cà phê nóng, chờ
nghe bom nổ.

– Ông gài trái bom ở văn phòng Kramer lúc mấy giờ?
– Khoảng bốn giờ sáng.
– Ông cho nó nổ lúc mấy giờ?
– Năm giờ. Nhưng có sự trục trặc ông không hiểu là vì sao bom không nổ

lúc năm giờ sáng mà lại nổ vài phút trước tám giờ sáng. Vì vậy nên mới có
người chết và hôm nay ông mới ngồi đây bận bộ đồ tử tù này.

– Ông có chủ tâm giết luật sư Kramer không?
– Không. Bọn ông không chủ trương giết người, chỉ làm sập nhà cho bọn

nó sợ thôi.

– Tại sao trước toà Dogan lại khai đổ tội cho ông cố ý dùng đồng hồ gài

cho bom nổ chậm để giết luật sư Kramer? Ông nhớ chứ? Dogan khai trái
bom hắn cung cấp cho ông có kèm dây dẫn lửa. Việc cho nổ bằng đồng hồ là
do ý ông, hắn hoàn toàn không biết.

– Dogan khai bậy để cứu cái thân hắn. Hắn sợ đến phát điên vì bị FBI

quấy rầy mấy năm liền. Ông cho con biết một sự kiện về tâm lý…

Ông già mỉm cười. Khói thuốc lá lại dày đặc vây quanh chỗ ông ngồi như

một màn sương huyền ảo:

– Có thể con biết rồi nhưng ông cũng cứ nói. Người đã ở trong tù rồi thì

không còn sợ bị bắt vào tù nữa. Người ở bên ngoài với vợ con, người được
tự do thì rất sợ bị bắt vào tù. Đó là trường hợp của ông và Dogan, và đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.