MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 144

khai gian, trốn thuế. Họ đe dọa hắn sẽ lãnh ít nhất là ba mươi cuốn lịch ngồi
bóc dần từng tờ một mỗi ngày, bao giờ hết thì ra khỏi tù. Hắn sợ và hắn đành
phải khai bậy theo lời yêu cầu của bọn FBI để khỏi ở tù. Sau phiên toà, ông
nghe nói hắn được đưa vào bệnh viện tâm thần điều trị ít lâu. Thế rồi hắn
chết.

Adam không biết chuyện này, chàng hỏi:
– Dogan chết rồi à?
Sam Cayhall đưa điếu thuốc lên môi. Ông tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy anh

cháu không biết Dogan đã chết:

– Con không biết gì về Dogan sao?
Adam lắc đầu:
– Thưa không. Con không ghi nhớ gì nhiều về Dogan. Con chỉ đọc kỹ,

chỉ nhớ những gì liên can đến ông thôi.

Có vẻ hài lòng, ông già gật đầu:
– Hắn chết cháy trong đêm nhà hắn bị cháy. Hắn và vợ hắn đang ngủ. Hai

vợ chồng cùng chết thiêu. Ống dẫn gas vào nhà hắn bị hở nên phát nổ.
Người trong khu phố nói nghe như tiếng bom nổ.

– Vụ ấy xảy ra lúc nào?
– Khoảng một năm sau ngày Dogan ra toà và ông bị kết án. Khi đó ông

đã ăn ở dài hạn trong khách sạn này rồi. Ông chỉ nghe loáng thoáng về vụ
hắn chết thôi, cảnh sát cho đó là tai nạn. Dường như con cháu nhà Dogan có
đệ đơn kiện công ty cung cấp gas.

Adam thắc mắc:
– Ông không nghĩ hắn bị ám sát ư?
Ông già nói ngay:
– Vợ chồng hắn bị giết chứ còn gì nữa! Bọn FBI cũng biết, chỉ có điều

không tìm ra bằng chứng nên đành chịu. Ba tên đặc vụ FBI mặt mũi ngu đần
dắt nhau vào tận đây hỏi ông: “Ai giết Dogan?” Bố khỉ! Bộ ông có bổn phận
phải nói cho chúng biết nếu ông biết ai là người giết vợ chồng Dogan hay
sao? Còn lâu. Chúng hỏi nhưng không chờ đợi câu trả lời. Chúng chỉ lợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.