MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 173

Parker cười khẩy:
– Tưởng nhắn chuyện gì. Chuyện đó ông ấy biết lâu rồi.
Sam Cayhall đi qua bốn lần cửa trước khi bước ra đến ngoài trời. Chiếc

xe chờ sẵn. Hai giám thị xốc nách nhấc bổng người tù bị xích chân lên xe.
Parker ngồi băng trước với tài xế.

– Nóng quá! – Người tù kêu lên – Cho máy lạnh chạy đi chứ!
– Hít vài hơi chân khí đi, Sam. – Parker nói.
– A… được lắm! Anh sẽ bị lôi thôi về câu ấy đấy, Parker. Tôi sẽ kiện

anh.

Máy lạnh được mở, xe chạy, Sam Cayhall ngừng gây sự. Xe chở tù chạy

trong vòng hàng rào nhà tù nên không phải là loại xe bít bùng. Người tử tù
mở lớn đôi mắt nhìn cảnh vật qua kính chắn gió. Trận mưa lớn đêm qua làm
cho cây cỏ sạch bụi và xanh rờn. Nhiều vũng nước còn đọng trong cánh
đồng trồng bông. Ông nhớ lại kỷ niệm thời thơ ấu. Thời ấy, có năm ông
cũng đi hái bông với mọi người. Nhưng lập tức Sam ngừng ngay việc hồi ức
này. Từ lâu ông đã tập quen tính không hồi tưởng quá khứ.

Xe chạy chậm, Sam thích thú nhìn đám tù nhân ngồi hoặc đứng quanh

mấy tù nhân khác đang nằm đẩy tạ. Những làn da trần loáng ướt mồ hôi
dưới ánh mặt trời. Những người này cũng là tù nhân, họ đang sống trong nhà
tù, những hàng rào dây thép gai vẫn bao quanh họ nhưng họ được đi lại
ngoài trời, trong nắng, trong gió; được cười nói, được ở tù yên ổn chờ ngày
ra khỏi tù, không bị ám ảnh bởi cái chết ghê rợn trong phòng hơi độc. Người
tử tù thấy cuộc sống có nhiều cái “được” của những bạn tù kia sung sướng,
đáng sống biết chừng nào!

Thư viện Luật của nhà tù được các tù nhân gọi là Tiệm Sách – vì nó quá

nhỏ và có quá ít sách. Thư viện chính của nhà tù nằm trong một khu cách
khu Tử hình khá xa. Tiệm Sách chỉ dành cho những tử tù. Sam Cayhall từng
đến đây nhiều lần trong chín năm trời.

Hai viên giám thị đi theo mở dây xích dưới chân Sam Cayhall khi họ vào

bên trong thư viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.