MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 177

Adam mở cặp lấy ra tập hồ sơ. Chàng mỉm cười:
– Thưa ông, đêm qua con nghĩ ra được một đòn khá hay để mở đầu trận

đánh tự vệ của ông cháu ta.

– Đòn gì thế? Ông nghe đây.
– Con sẽ nộp yêu sách này sáng thứ Hai tới. Đơn giản thôi. Mississippi là

một trong năm tiểu bang vẫn còn dùng phòng hơi độc để thi hành án tử hình.
Viện Lập pháp Mississippi trong năm 1984 đã thông qua đạo luật cho phép
tử tù được quyền chọn lựa việc chết trong phòng hơi hay chết vì tiêm thuốc.
Nhưng luật mới ấy chỉ được áp dụng với những người bị kết án sau ngày 1
tháng 7 năm 1984. Không áp dụng với ông.

Ông già gật đầu:
– Đúng. Theo ông thấy, nửa số tù hiện chờ chết trong khu Tử hình có

quyền chọn lựa theo luật mới, nửa số đã bị kết án trước ngày ban hành luật
thì miễn chọn.

– Một trong những lý do Viện Lập pháp thông qua đạo luật tiêm thuốc

cho người tù được chết đỡ khổ hơn là để làm cho việc thi hành án tử hình
nhân đạo hơn một chút. Con có nghiên cứu những cuộc bàn cãi về vấn đề
này nên con thấy nhiều thành viên Viện Lập pháp Mississippi cho việc giết
người trong phòng hơi độc là dã man và lỗi thời. Thời đại mới phải có cách
giết mới: nhanh hơn, tiện hơn, đỡ tốn hơn và làm cho người bị giết đỡ đau
hơn. Luận cứ chúng ta đưa ra để yêu sách là khi chính quyền đưa ra cách
tiêm thuốc tức là mặc nhiên cho việc giết người bằng hơi độc là không còn
hợp thời. Tại sao lại không hợp thời? Vì đó là cách giết người tàn ác.

Ông già suy nghĩ rồi nói sau mấy hơi thuốc:
– Con nói nữa đi.
– Chúng ta sẽ tấn công phòng hơi độc và yêu cầu không thi hành án trong

phòng hơi độc. Con nghe nói có xảy ra nhiều bê bối trong hai vụ hành quyết
Teddy Doyle Meeks và Maynard Tole.

Ông già ngước lên nhìn:
– Bên ngoài cũng biết những chuyện bê bối ấy sao? Hay đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.