MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 182

tìm và đưa ra trước toà những nhân chứng khai trình những gì họ thấy về
những vụ đó và con hy vọng chúng ta sẽ thuyết phục được ông chánh án nào
đó ra phán quyết việc xử tử bằng phòng hơi độc là vi hiến.

Ông già nhún vai:
– Rồi sao? Làm thế để làm gì? Không chịu chết bằng hơi độc để rồi chịu

chết bằng chất thuốc tiêm vào người? Hơn gì? Cũng là chết thôi.

– Con định dùng kế hoãn binh. Ta không chịu phòng hơi, xin được lệnh

tạm hoãn có thời hạn. Có thì giờ ta sẽ thượng tố lên những toà trên. Ta có
thể kéo dài trong nhiều năm.

– Việc con định làm đó đã có người làm rồi.
– Làm rồi? Ở đâu ạ?
– Texas, 1983. Vụ Larson. Luật sư cũng đưa ra những luận cứ như con

vừa nói nhưng đều bị toà bác. Toà phán quyết những phòng hơi độc đã phục
vụ tốt từ năm mươi năm nay, đã chứng tỏ tính cách hữu hiệu và nhân đạo
trong việc giết người.

– Vâng. Nhưng ông cũng thấy có sự khác biệt rất lớn chứ ạ. Đây không

phải là Texas. Chính Texas cũng đã chuyển sang việc dùng thuốc tiêm rồi.
Họ đã dẹp bỏ những phòng hơi độc cổ lỗ sĩ để áp dụng cách giết người tốt
hơn, kỹ thuật hiện đại hơn.

Ông già đứng lên, đi tới bức tường trước mặt rồi chậm bước đi trở lại:
– Được thôi. Ông cũng muốn chết với kỹ thuật hiện đại…
Ông đứng lại đốt điếu thuốc mới trước khi lại bước đi. Khi trở lại trước

mặt anh cháu, ông long trọng nói:

– Này con… ông vừa đếm bước đi trong phòng này. Chiều dài của nó là

ba mươi bước chân ông, chiều ngang của nó là mười sáu bước, ông có thể đi
liền ba mươi bước mà không bị tường hay song sắt ngăn lại. So với phòng
giam của ông dài mười bước, rộng sáu bước thì đây là tự do đó con. Với
ông, đây là tự do.

Ông già lại bước đi, vừa đi vừa phun khói thuốc lá. Chàng trai lặng nhìn

ông già gầy gò trong bộ đồ áo liền quần màu đỏ đi qua đi lại với làn khói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.