MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 193

– Mời anh vào đây uống cái gì đã, rồi muốn nói gì thì nói.
Adam được đưa vào căn phòng bốn bức vách treo, gắn, móc đầy những

dụng cụ câu cá, những thức ăn đóng hộp, nước ngọt, bia – các món cần cho
người đi câu. Một tủ lạnh lớn cỡ nhà hàng ngạo nghễ đứng sừng sững trong
góc phòng.

– Ngồi đây. – Lettner chỉ tay xuống chiếc ghế – Bia chứ?
– Cảm ơn. Lát nữa tôi uống, bây giờ thì chưa.
Bây giờ là 5 giờ chiều. Lettner mở lon bia, uống một hớp hết nửa lon, ông

ngồi xuống chiếc ghế bọc da giả có vẻ như được lấy xuống từ một chiếc xe
tải.

– Lần này họ nhất định thanh toán già Sam ư? – Lettner hỏi – Anh có hy

vọng gì cứu ông ấy không?

Adam lắc đầu:
– Cho đến lúc này thì chưa thấy có ánh sáng nào le lói ở cuối đường hầm.
– Ông ấy không phải là người xấu.
Chàng trai thấy ấm lòng khi nghe thấy nhận xét ấy từ người cựu đặc vụ

cảnh sát Liên bang dự phần trong công tác tiêu diệt tổ chức Ku Klux Klan
kỳ thị chủng tộc hoành hành ở những tiểu bang miền Nam Hoa Kỳ. Lettner
lại đưa lon bia lên. Sau hớp này, trong lon bia không còn giọt nào nữa.
Adam cảm thấy ông ta có vẻ ngượng vì cái chết sắp đến của tử tù Sam
Cayhall.

– Thưa ông, hồi đó ông làm việc ở Mississippi bao lâu?
– 5 năm. Ông Hoover phái tôi đến đó sau khi ba người đấu tranh cho

quyền công dân bị giết ở đấy. FBI thành lập đội điều tra đặc biệt giao cho tôi
phụ trách và chúng tôi đến Mississippi. Sau vụ đặt bom văn phòng Kramer,
coi bộ mấy anh KKK ở đó không còn chuyện gì hấp dẫn hơn để làm.

– Thưa ông… trên thực tế, đội điều tra của ông đã làm những gì?
– Ông Hoover ra chỉ thị rõ ràng: cho người xâm nhập tổ chức KKK và

phá nát nó. Đúng ra thì trước đó FBI chúng tôi đã cố ý không hành động gì ở
Mississippi. Vì nhiều lý do. Ông Hoover không ưa nhà Kennedy và những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.