không hiểu tại sao mãi không thấy bom nổ. Chàng dừng lại trước một phòng
điện thoại công cộng. Rất có thể đây chính là phòng điện thoại năm xưa Sam
Cayhall đã định vào để gọi điện thoại đến văn phòng Kramer báo tin văn
phòng bị gài bom.
Vườn hoa Kramer vắng tanh. Adam đến ngồi ngay dưới chân cặp tượng
đồng. Chàng ngồi lặng ở đó rất lâu, suy nghĩ về những vấn đề chàng không
thể nghĩ. Chàng chỉ biết là trái bom đã làm đời chàng thay đổi. Nói cách
khác, trái bom đã làm cho đời chàng đi vào hướng hiện nay. Trái bom đã đẩy
gia đình chàng đi khỏi nơi này. Nó đã giết ông bố chàng ở mãi tận
California. Nó đã làm chàng bỏ ý định trở thành phi công hàng không dân
dụng để trở thành luật sư. Nếu không có nó chắc giờ này chàng đang bay
trên chín tầng mây hoặc thoải mái dưỡng sức trong một phòng khách sạn
nào đó ở một thủ đô nào đó mà đôi cánh sắt chiếc phi cơ chàng điều khiển
đưa chàng đến. Nếu không có nó, chắc giờ này chàng không ngồi đây, sầu
buồn, ngơ ngẩn.
Trái bom định mệnh đưa chàng trở lại thành phố thời thơ ấu của chàng để
chàng làm một việc đầy những đau thương và tuyệt vọng. Trái bom sắp làm
chết thêm một người nữa sau hơn hai mươi năm nó nổ ngay trên chỗ chàng
đang ngồi. Sam Cayhall cũng chỉ là một nạn nhân. Còn cô Lee, cô chàng?
Còn những ai sẽ là nạn nhân của trái bom đó nữa?