MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 296

và hiền hoà, bây giờ những người Ku Klux Klan vẫn còn nhưng họ không
còn bạo động nữa. Có chuyện gì cần đòi hỏi, người KKK nay cũng kéo nhau
đi biểu tình ôn hoà như bất cứ đoàn thể nào khác. Chàng cho em biết chàng
đang sống tại nhà cô Lee, hai cô cháu rất hợp tính nhau.

Adam ngạc nhiên khi thấy Carmen muốn biết nhiều về ông nội. Nàng hỏi

anh ông nội là người thế nào, già yếu lắm không, nói năng ra sao, ông có
thái độ thế nào với con cháu? Ông cần gì? Ông có vui khi gặp anh không?
Bố có giống ông lắm không?… Carmen nói nàng muốn bay về Memphis để
gặp ông nội trước ngày ông bị… Đây là việc mà Adam hoàn toàn không
ngờ. Chàng nói chàng sẽ hỏi ý ông nội về chuyện cô cháu muốn đến thăm
ông và sẽ cho nàng biết sau.

Sau đó chàng nằm ngủ ngay trên sofa trong phòng khách. Ba giờ sáng

ngày thứ Hai, chuông điện thoại reo. Người gọi đến là một người đàn ông tự
giới thiệu:

– Tôi là Phelphs Booth. Anh là Adam?
– Vâng. Tôi là Adam.
– Anh gặp cô Lee chưa? Anh có tin gì của Lee không?
Phelphs hỏi, giọng vẫn bình thường, không gấp gáp quá mà cũng không

lạnh lùng quá.

– Tôi chưa gặp. Tôi chưa có tin gì về cô tôi từ sáng đến giờ. Có chuyện gì

vậy ạ?

– Bà ấy gặp rắc rối. Rượu say lái xe, bị bắt bỏ bốt…
Adam kêu lên:
– Trời đất ơi..!
– Đây không phải là lần đầu. Bị bắt bà ấy gây gổ với cảnh sát, bị nhốt

năm giờ cho rã rượu. Cảnh sát biết bà ấy là vợ tôi nên gọi cho tôi. Tôi đến
nơi thì bà ấy đã đóng tiền thế thân và ra khỏi nhà tạm giam rồi. Có ai đến
đón hoặc là bà ấy đi taxi. Tôi nghĩ có thể bà ấy gọi về nhà cho anh.

– Thưa không. Sáng nay khi tôi dậy cô tôi đã đi rồi. Không biết phải đi

tìm ở đâu, tôi đành ở nhà chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.