MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 325

ông xin Quince và bà mẹ, nếu bà vợ Joe còn sống, tha thứ cho ông. Xin
được tha thứ là thái độ hối lỗi của người Thiên Chúa giáo. Ông muốn xin lỗi
mọi người trước khi ông ra khỏi cõi đời này. Con thay ông đi tìm mẹ con
Quince Lincoln.

Chàng trai ngậm ngùi:
– Khi con gặp họ, ông muốn con nói gì với họ?
– Nói con là cháu của ông, con thay ông nói lời xin lỗi họ và đưa thư ông

cho Quince. Nói với họ là ông chết với trái tim đầy hối hận.

– Xin ông yên tâm. Con sẽ làm việc này.
Già Sam lấy ra hai phong thư nữa, một thư đề tên bà Ruth Kramer, thư kia

đề tên ông Elliot Kramer:

– Hai thư này của gia đình Kramer. Đưa cho họ giùm ông, nhưng chỉ đưa

sau khi ông đã… đi rồi.

– Sao vậy, thưa ông? Tại sao lại phải chờ đến sau đó?
– Vì việc ông làm hoàn toàn trong sáng. Ông không muốn người ta tưởng

ông mong có sự thương hại của người ta khi ông sắp chết.

Adam cho ba phong thư vào cặp. Ba bức thư tượng trưng cho ba xác chết.

Chàng thắc mắc không biết ông già còn bao nhiêu thư nữa chưa được viết.

– Còn thư nào nữa không ông? – Chàng hỏi thử.
Ông già mỉm cười:
– Hôm nay thì chỉ có từng ấy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.