MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 348

– Thưa ông cô con vẫn ở trong viện điều dưỡng…
Adam nói dối. Chàng đã toan nói thật vì chàng nghĩ đến lúc này chàng

chẳng nên che giấu ông nội chàng chuyện gì nữa, nhưng chàng lại hy vọng
sẽ tìm được cô Lee hay cô sẽ trở về trước nửa đêm ngày thứ Ba. Vì vậy
chàng nói tiếp:

– Cô con đau nặng hơn con tưởng.
– Nghiện rượu à?
– Vâng.
– Có dính ma túy không?
– Thưa không. Chỉ có rượu thôi. Rượu là vấn đề của cô con từ lâu rồi.

Cai đi, nghiện lại mấy lần.

Già Sam chép miệng:
– Tội nghiệp! Các con, các cháu của ông thật là vô phúc.
Chàng trai cảm thấy trái tim đau nhói, chàng nhớ đến cái chết vì tự sát của

bố chàng. Chàng cố quên chuyện đó đi để không làm cho ông nội chàng
phải khổ sở thêm, chàng chú tâm vào chuyện cô Lee:

– Thưa ông cô con là người rất tốt, rất đàng hoàng nhưng sống không có

hạnh phúc. Con trai của cô bỏ sang sống ở Hà Lan, không về nữa.

– Walt? Tên nó là Walt, có phải không nhỉ?
– Vâng.
Adam trả lời với trái tim nặng như đá. Một gia đình kỳ cục: ông ngoại

không biết rõ tên anh cháu, anh cháu mù tịt về ông ngoại.

– Nó bao nhiêu tuổi? – Ông già hỏi.
– Cũng bằng tuổi con.
Ông già uống chút cà phê nguội trong cái ly giấy trên bàn:
– Còn Carmen, cháu gái của ông?
Nghe ông hỏi Adam tự động đưa mắt nhìn đồng hồ tay:
– Con sẽ về Memphis đón em con trong ba tiếng đồng hồ nữa. Sáng mai

em con sẽ đến thăm ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.