MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 390

Nước mắt ràn rụa Adam nói:
– Ông ơi… Con thương ông… Con nhớ ông…
Cửa mở. Phó Tổng giám thị Nugent xuất hiện:
– Tới giờ rồi.
Ông già từ từ quay lại với nụ cười can đảm trên môi:
– Làm cho xong đi.
Ông nói, giọng bình thản như người sắp làm một chuyến đi chơi xa.
Người giám thị đi trước, người tử tù đi thứ hai, người luật sư đi thứ ba.

Chỉ vài chục bước là họ tới phòng hơi độc.

Mọi người trong phòng đứng nhìn ngây nhìn người tử tù. “Họ xấu hổ,”

Adam nghĩ. “Họ xấu hổ vì họ tham dự vào một việc làm độc ác.”

Không khí nóng như trong lò nướng hành. Hai người gác đi hai bên nắm

hai cánh tay già Sam, đưa ông vào phòng hơi độc. Già Sam đếm xem từ cửa
vào ông đi được mấy bước.

Đột nhiên ông thấy ông ngồi trong lòng ghế. Ông nhìn ra cửa phòng tìm

anh cháu.

Hai chân Adam mềm nhũn như không còn gân xương. Trong cơn ác

mộng chàng nhìn thấy ông nội chàng bị người ta cột hai tay, hai chân, rồi cột
cả đầu, vào chân ghế, tay ghế, thành ghế. Mắt hai ông cháu gặp nhau. Rồi
ông già nhắm mắt lại.

Luật sư Lucas Mann bước đến bên ghế với tờ giấy trên tay:
– Ông Samuel Cayhall! Đây là lệnh hành quyết. Theo luật tôi phải đọc

lệnh này với ông.

Không mở mắt và gần như không mở miệng người tử tù thốt lên sau tiếng

hừ:

– Lẹ lên.
Lucas Mann run giọng:
– Thi hành án tử hình được tuyên ngày…
Đứng bên ngoài Adam chỉ nghe rõ mấy tiếng sau cùng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.