MẢNH GỐM VỠ - Trang 153

Chương 13

Chuyến trở về trên biển nhanh hơn rất nhiều so với chặng đường dài dằng
dặc trên bộ. Ngày đầu tiên thằng bé bị bệnh, vừa do quá phấn khích vừa do
boong thuyền chòng chành liên tục - nhưng sau đó nó thích thú ngắm nhìn
biển cả thay đổi sắc thái. Bầu trời trông cũng khác lắm, rộng lớn khôn cùng
chứ không như nó trông thấy khi lầm lũi đi trên đường. Tuy nhiên, trên suốt
chặng đường về nhà, cảm giác nôn nóng, bồn chồn không yên luôn dâng trào
trong lòng nó.

Cuối cùng, thuyền cũng về gần đến Chulpo. Mộc Nhĩ háo hức nhoài người
qua mạn thuyền. Ngôi làng của nó trông mới thân thuộc làm sao, kể cả khi
đứng từ góc nhìn mới lạ này! Trong nỗi xăng xái đến nôn nao, nó phải cô
kìm để không lao xuống biển khi thuyền vẫn còn xa bờ. Khoảng cách cuối
cùng của cuộc hành trình, từ bến cảng vào bờ trên con thuyền có mái chèo
nhỏ, dường như kéo dài bằng cả chặng đường đã qua.

Vừa lên bờ, Mộc Nhĩ đã vắt chân lên cổ chạy về làng. Nó quyết định sẽ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.