MẢNH GỐM VỠ - Trang 90

bị rạn nứt. Chỉ riêng việc làm nóng lò đã mất đứt một ngày. Sang đến ngày
thứ hai, các thanh củi thỉnh thoảng được tiếp thêm vào qua những lỗ giòi
trên vách lò. Vào ngày thứ ba hoặc thứ tư, khi thợ gốm hy vọng đã đạt tới
nhiệt độ chính xác thì các lỗ giòi này được bít kín lại bằng những nút đất sét.
Sau đó ngọn lửa cháy rực lên đến cao độ, cho tới khi nó đốt hết không khí
bên trong lò và bắt đầu tàn dần. Phải mất từ hai đến ba ngày để cho lò nguội
hẳn.

Ông thợ Min rất muốn nung bộ bình năm chiếc của mình thành hai mẻ.
Nhưng vì sứ thần sắp quay trở lại nên chỉ còn đủ thời gian cho một mẻ nung
mà thôi.

Bao giờ ông Min cũng đứng cạnh lò trong suốt giai đoạn quan trọng đầu tiên
là làm nóng lò và tiếp thêm củi, chỉ trở về nhà sau khi những lỗ giòi đã được
bịt kín. Nhưng lần này ông lại lò trong suốt thời gian nung. Mộc Nhĩ ôm
những bó rơm lên sườn đồi lót chỗ cho ông thợ Min ngồi, hố mắt của ông
thâm quầng lại vì mệt mỏi quá sức. Mệnh lệnh ông ban ra vẫn cộc lốc như
thường lệ, nhưng có nhẹ nhàng hơn.

Mộc Nhĩ hầu như không thể tin nổi điều này - lẽ ra ông thợ Min phải quát
mắng nó mới đúng là ông ấy. Sự im lặng này thật đáng báo động. Nó mang
đồ ăn từ nhà đến cho thầy, nhưng ông hầu như không đụng đến. Ông sai nó
đi lại như con thoi giữa nhà và lò nung với đủ thứ việc lặt vặt. Cuối một
ngày làm việc, Mộc Nhĩ lại nhón chân lẳng lặng ra về, như thể bất kỳ tiếng
động nào cũng có thể phá vỡ sự tập trung của ông thầy và có thể làm hỏng
mất mẻ nung.

Mộc Nhĩ không thể biết tiếng bước chân của nó đã đánh thức bác Sếu dậy
hay bác đang nằm đợi nó về nhà. Bất kể nó về muộn đến thế nào, ông bạn
già cũng chào đón nó khi nó về đến dưới chân cầu. Giọng nói của bác cũng
không bao giờ khê khê vì ngái ngủ.

Những ngày làm việc dài đằng đẵng cho ông thợ Min khiến hai người bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.