nữa còn ngã nhào xuống huyệt nếu ông chủ tịch công đoàn không kịp tóm
được tay áo anh ta.
Rồi, đoàn người đi xa dần và đến đứng thành nhóm quanh mấy chiếc ô
tô.
Người này ôm ghì lấy người kia, Olivia và Dolorès nước mắt ngắn dài,
Simon cảm ơn tất cả những người đã đi đưa tang và mỗi người lại lặng lẽ
trở về với những mối bận tâm của mình.
Dolorès có một cuộc hẹn sơn sửa móng vào lúc 11 giờ, Olivia hẹn đi ăn
trưa với một cô bạn, Manuel Figera thì hứa sẽ đưa vợ tới Home Depot để
mua một chiếc máy sấy quần áo mới, Tom Cimilio là nhân chứng trong đám
cưới của cậu cháu trai, Gary Palmer phải đi gặp người bạn đang quản lý
một quầy hàng tại Flea market trên phố 25, Bob Stole trở về tòa soạn hoàn
thành nốt ca trực và Freddy Olson thì để dành buổi chăm sóc sức khỏe theo
liệu pháp phương Đông cho giờ nghỉ trưa tại một cơ sở ở khu phố Tàu, nơi
mà các cô nhân viên mát xa có lẽ đã lâu lắm rồi không phải đi xưng tội.
Mỗi người trở lại với cuộc sống của họ, để Andrew lại với cái chết.
*
Những giờ đầu tiên tiếp sau lễ an táng đối với anh cứ dài đằng đẵng, và
nhất là cảm giác cô độc, điều này khá bất ngờ với một người như anh,
người đã luôn khao khát được ở một mình. Và nỗi lo sợ xâm chiếm anh lần
này không gây ra cơn thèm một ly cocktail Fernet- Coca, không mồ hôi,
không run rẩy, thậm chí mạch cũng không đập dồn dập hơn, mà vì những lẽ
đã rõ.
Rồi màn đêm buông xuống và, cùng với nó, cái hiện tượng lạ lùng mà
anh ngay lập tức nhận thức được.