MẢNH VỤN VĂN HỌC SỬ - Trang 34

Sớm ngõ trưa sân, liễu đứng ngồi.
Đập cổ kính ra, tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại, để dành hơi.
Mối tình muốn dứt, càng thêm bận,
Mãi mãi theo hoài cứ chẳng thôi.

DỰC-TÔNG
(Bài này chép theo NGUYỄN TƯỜNG PHƯỢNG và TGK, « Việt-văn

diễn giảng – Hậu bán thế kỉ XIX ». Trong « Thi văn bình chú », cuốn I,
1942, tr.105, dưới bài « Khóc nàng Bằng » NGÔ TẤT TỐ có viết : « Bài
này nhiều người bảo là của vua Tự-đức. Nhưng các vị cố lão thì nói là của
ông Nguyễn gia Thiều khóc nàng Bằng-Cơ, một người vợ lẽ của ông ».
Ông PHAN VĂN DẬT quả quyết có bằng chứng đích xác rằng bài « Khóc
thị Bằng
» không phải của vua Dực-tông » và đề nghị : « Và từ đây, ta cũng
nên để cái đề là « Khóc thị Bằng » chứ đừng để là « Khóc Bằng phi » nữa
vì không có một lý do gì cho phép ta làm như thế ». (Sáng tạo, số 23 tháng
tám 1958).

K. BÁN THAN

Một gánh kiền khôn quẩy tếch ngàn
Hỏi chi bán đó dạ rằng than
Ít nhiều miễn được đồng tiền tốt
Hơn thiệt nài bao gốc củi tàn
Ở với lửa hương cho vẹn kiếp
Thử xem sắt đá có bền gan
Nghĩ mình lem luốc toan nghề khác
Nhưng sợ trời kia lắm kẻ hàn.

TRẦN KHÁNH DƯ
(Bài này chép theo « Văn Đàn bảo giám » cuốn I, bản in năm 1968.

Sách này không cho biết rõ tác giả là ai, sống vào thời nào. Sách khác chép
tên tác giả là TRẦN KHÁNH GIƯ. G. CORDIER trong « Morceaux

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.