MẢNH VỤN VĂN HỌC SỬ - Trang 43

II. MỘT TÀI LIỆU CĂN BẢN

TẠI SAO PHẢI NHẮC ĐẾN ỨNG-HÒE NGUYỄN VĂN TỐ KHI

ĐỀ CẬP QUYỂN « CAO BÁ QUÁT » CỦA TRÚC-KHÊ ?

Vào cuối năm 1940, nhà xuất bản Tân-dân ở Hà-nội có cho phát hành

một quyển danh nhân truyện kí của TRÚC-KHÊ (NGÔ VĂN TRIỆN) tựa
là « Cao Bá Quát ». Năm 1952, tác phẩm này được TRÚC-KHÊ thư xã tái
bản ở Hà-nội theo bản cũ, gồm 151 trang.

Tập sách tuy mỏng (trừ phần trích dịch còn lại chỉ có 100 trang)

nhưng được ông ỨNG-HÒE NGUYỄN VĂN TỐ đề tựa cẩn thận, lại thêm
có Hậu tự của LÊ THANH (1913-1947) nữa.

Ông N.V.T (1889-1947) là người đồng bối với TẢN-ĐÀ, PHẠM

QUỲNH, NGUYỄN VĂN VĨNH. Ông được chọn làm việc tại Viễn-đông
bác cổ học viện ở Hà Nội và được cả giới trí thức cả Nam lẫn Pháp nể nang
về tài học. Trước năm 1945, tuần báo « Indochine » của Pháp gọi ông là
một « érudit » (bác học) nhân dịp ông được trao tặng một huy chương gì
đó.

Một giáo sư người Pháp đã nói với LÊ THANH như thế này hồi năm

1936 : « Xứ Bắc-kì có ba người thông minh đáng chú ý : Ông Phạm
Quỳnh, ông Nguyễn Văn Vĩnh và ông Nguyễn Văn Tố. Tôi đọc văn của cả
ba ông – cả Pháp văn và Quốc văn – trong nhiều tờ báo. Nếu người ta bắt
tôi phê bình ba người, chắc tôi phải kết luận bài phê bình của tôi rằng : «
Tôi cảm phục ông Quỳnh, tôi thương ông Vĩnh và yêu ông Tố. (…) Ông
Nguyễn Văn Tố có những đức tính hoàn toàn Việt-nam, tựa hồ như một
người đàn bà Việt-nam xưa, vừa có duyên vừa đức hạnh, ở một vùng quê
xa, chưa biết văn minh mới là gì. »

71

Hồi còn nhỏ, nhà văn THIẾU-SƠN có học qua lớp Pháp văn do ông

NGUYỄN VĂN TỐ đảm trách. Ông THIẾU-SƠN đã khiếp phục cái tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.