MANON LESCAUT - Trang 104

thấy nhiều khó khăn hơn tôi. Cậu ấy không đồng ý rằng Manông có thể
thoát ra ngoài bằng cách đó, nhưng cậu ta nói thêm: “Nếu người ta nhận ra
chị ấy, nếu chị ấy bị bắt lại khi chạy trốn thì có thể là hết đời chị ấy. Với lại
như vậy là anh phải rời Paris ngay lập tức, bởi vì anh không thể nào ẩn náu
hoàn toàn kín đáo được. Người ta sẽ tăng cường công việc truy nã, cả anh
và cả chị. Một người đàn ông có thể dễ dàng trốn thoát khi chỉ có một
mình, nhưng anh ta không thể nào mai danh ẩn tích khi sống chung với
người vợ đẹp”.

Dẫu lý lẽ của cậu ấy có vẻ vững vàng, trong tâm trí tôi, nó vẫn không

thắng được niềm hy vọng có thể mau chóng giải thoát Manông. Tôi nói
điều ấy với M.T... và mong cậu ta tha thứ cho sự khinh suất và táo bạo của
tình yêu. Tôi nói thêm rằng vả chăng ý đồ của tôi cũng là rời bỏ Paris để
đến ở một vùng lân cận như tôi đã từng làm. Như vậy là chúng tôi thỏa
thuận với người hầu là không hoãn công việc đến quá ngày hôm sau, và để
làm những gì chúng tôi có thể làm được để bảo đảm thắng lợi, chúng tôi
quyết định mang theo áo quần nam giới nhằm thoát ra được dễ dàng hơn.
Cũng không dễ dàng mang những thứ ấy vào, nhưng tôi không thiếu gì
sáng kiến để làm được. Tôi chỉ nhờ M.T... hôm sau mặc hai cái áo vét
mỏng, cái này chồng lên cái kia, phần còn lại thì tôi phụ trách.

Sáng hôm sau, chúng tôi trở lại Nhà trừng giới. Tôi mang theo cho

Manông quần áo, bít tất v.v.. và bên ngoài cái áo chẽn của tôi, tôi khoác
một cái áo choàng để che bớt những cái túi phình ra quá lớn của tôi. Chúng
tôi chỉ lưu lại chốc lát trong phòng của Manông. M.T... để lại cho nàng một
trong hai cái áo vét của cậu ấy, tôi trao cho nàng chiếc áo của tôi, cái áo
choàng cũng đủ cho tôi đi ra. Chẳng thiếu thứ gì để nàng cải trang, trừ một
cái quần cộc mà hại thay tôi quên đem theo. Việc quên cái vật cần thiết đó
vào một lúc khác có thể làm chúng tôi cười rũ ra, nếu lúc đó nó làm cho
chúng tôi ít lúng túng hơn. Tôi ngao ngán hết sức vì một việc vặt vãnh như
vậy lại có thể cản trở chúng tôi. Tuy vậy, tôi quyết định ngay là tôi sẽ đi ra
mà không cần quần cộc. Tôi để lại quần cộc của tôi cho Manông. Cái áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.