MANON LESCAUT - Trang 142

cả thằng bố lẫn thằng con!”

Tôi nhượng bộ nàng, tuy trong thâm tâm tôi linh cảm một tai họa tày

trời. Tôi ra đi với ý đồ đề nghị hai hoặc ba người lính túc vệ mà Lexcô đã
giúp tôi quen biết, lo việc bắt giữ G.M... Tôi chỉ tìm được một người ở nhà,
nhưng đó là một người tháo vát, chỉ vừa mới biết rằng cần phải làm gì là đã
dám báo với tôi rằng sẽ thành công. Anh ta chỉ xin tôi có mười pixtôn để
thưởng công cho ba anh lính túc vệ khác mà anh ta định sử dụng và do anh
ta đứng đầu. Tôi yêu cầu anh ta đừng để mất thời giờ. Chưa đầy mười lăm
phút, anh ta đã tập hợp đầy đủ ba tay kia. Tôi chờ anh ta ở nhà anh ta và khi
anh ta cùng với đồng bọn trở về, chính tôi đã dẫn anh ta đến một góc
đường, nơi nhất thiết G.M... phải đi qua để về nhà của Manông. Tôi yêu
cầu anh ta không được đối xử thô bạo với G.M..., nhưng phải giữ chặt hắn
đến bảy giờ sáng, sao cho tôi được đảm bảo rằng hắn sẽ không thoát ra
được. Anh ta nói với tôi rằng ý đồ của anh ta là đưa hắn về phòng của
mình, buộc hắn phải cởi quần áo ra và lên giường của anh ta mà ngủ, còn
anh ta và ba anh bạn kia thì sẽ thức suốt đêm để uống rượu và đánh bạc với
nhau. Tôi ở lại với họ cho đến khi tôi thấy G.M... xuất hiện, rồi tôi lùi lại
mấy bước, đến đứng trong một chỗ tối để chứng kiến cái màn kịch khá kỳ
lạ này. Anh lính túc vệ, súng lục cầm tay, xáp lại sát G.M... và lịch sự giải
thích cho hắn rõ là anh ta không muốn giết hắn, cũng chẳng muốn cướp
tiền bạc của hắn, nhưng nếu hắn không chịu đi theo anh ta hoặc chỉ cần kêu
lên một tiếng nhỏ thì lập tức anh ta sẽ bắn vỡ sọ ngay. Thấy anh ta có ba
người lính yểm trợ và chắc là sợ mấy viên đạn súng lục, G.M... không
kháng cự gì. Tôi thấy họ dẫn hắn đi như dẫn một con cừu.

Tôi quay về nhà Manông và để tránh mọi sự nghi ngờ của bọn đầy tớ,

khi bước vào nhà, tôi nói với Manông rằng không phải đợi ông G.M... về
ăn tối, rằng ông ấy bận công việc đột xuất, không đến được và đã cử tôi đến
để cùng ăn tối với nàng là điều tôi xem là một vinh dự lớn vì được gần gũi
một bà mệnh phụ đẹp đến như vậy. Manông đã khôn khéo giúp tôi đóng
màn kịch nhỏ đó. Chúng tôi ngồi vào bàn ăn. Chúng tôi ngồi ăn một cách
nghiêm chỉnh, trong khi bọn đầy tớ ở lại phục dịch chúng tôi. Cuối cùng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.