MANON LESCAUT - Trang 63

Tôi ở chỗ Lexcô ra về, càng buồn bực hơn là lúc đến. Tôi còn hối tiếc

là đã thổ lộ điều bí mật của tôi với anh ta. Có thổ lộ thì anh ta cũng chẳng
làm gì được cho tôi y như là tôi không thổ lộ vậy thôi. Tôi còn sợ rằng anh
ta không giữ lời hứa với tôi là không hé điều gì với Manông. Tôi còn có lý
do để lo ngại nữa là, theo chính lời anh ta bộc bạch, anh ta chẳng lại có ý
đồ “lợi dụng” cô em như chính từ ngữ anh ta dùng, để cướp nàng khỏi tay
tôi, chí ít là cũng khuyên nàng rời bỏ tôi để gắn bó với một người tình nào
đó giàu hơn tôi, sung sướng hơn tôi. Từ đó tôi lại suy nghĩ lung tung, chỉ tổ
làm tôi thêm day dứt và còn tuyệt vọng hơn lúc ban sáng. Nhiều lần tôi có ý
nghĩ viết thư cho cha tôi, giả vờ cải tà quy chính một lần nữa để xin người
giúp cho tôi một món tiền; nhưng tôi nhớ ngay ra rằng dù rất nhân từ,
người đã giữ tôi sáu tháng trong một phòng “giam” chật hẹp do lỗi lầm thứ
nhất của tôi, tôi chắc rằng sau tai tiếng do vụ tôi trốn khỏi chủng viện Xanh
Xuynpixơ gây ra, người sẽ còn đối xử với tôi nghiêm khắc hơn nữa. Cuối
cùng, sau khi suy nghĩ lung tung tôi này ra một ý kiến làm tôi đột nhiên
bình tâm trở lại và tôi ngạc nhiên là sao lại không nghĩ ra sớm hơn. Đó là
nhờ đến anh bạn Tibecgiơ mà tôi tin chắc rằng sẽ tìm lại được ở anh nguồn
nhiệt tình và tình bè bạn chí cốt như trước.

Không có gì tuyệt vời hơn và phù hợp với đạo đức hơn là lòng tin cậy

ở những người mà ta biết rõ lòng trung thực. Người ta cảm thấy chẳng hề
có mối nguy nào hết. Nếu không phải lúc nào họ cũng có thể giúp đỡ ta, thì
cũng cầm chắc nhận được ở họ tấm lòng nhân ái và sự thương cảm. Với sự
có mặt của họ, trái tim con người vốn khép chặt với những người khác,
thường lại mở ra một cách tự nhiên như bông hoa nở ra dưới ảnh hưởng
nhẹ nhàng của ánh mặt trời.

Tôi xem việc sực nhớ đến Tibecgiơ đúng lúc như vậy là nhờ sự che

chở của Thượng đế đối với tôi và tôi quyết định tìm mọi cách để gặp anh ấy
trước khi trời tối. Tôi trở về nhà ngay lập tức để viết cho anh ấy mấy chữ và
chỉ cho anh ấy một địa điểm thích hợp cho cuộc nói chuyện của chúng tôi.
Tôi dặn anh ấy phải im lặng và kín đáo, xem đó như là một trong những sự
giúp đỡ quan trọng nhất của anh đối với tôi. Niềm vui do hy vọng gặp lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.