MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 201

không mặc, cuối cùng Ngọc Phượng đành khoác thêm chiếc măng
tô che kín áo ngủ, rồi dìu Mao lên chiếc xe ZiL chống đạn. Đi dự
lễ tang một nguyên soái mà lãnh tụ vĩ đại không mặc quần, chuyện
kỳ cục ấy nếu không do chính Ngọc Phượng sau này kể lại, có lẽ
cũng chẳng mấy ai tin.

Tại lễ tang. Mao cũng sụt sịt, nhưng chẳng có giọt nước mắt nào.

Mao nói “Trần Nghị đã lập công lớn cho cách mạng Trung Quốc
và cách mạng thế giới”. Mao còn nói:

- Đồng chí Đặng Tiểu Bình thuộc mâu thuẫn trong nội bộ nhân

dân.

Chu Ân Lai biết rằng thời gian phục hồi công tác cho Đặng

không còn xa nữa.

Đặng Tiểu Bình bị lưu đày ở Giang Tây từ 20-10-1969. Tuy là

nhân vật số 2 trong phái “đi con đường tư bản”, Đặng lại được
Mao đối xử nương nhẹ hơn nhiều người khác. Lợi dụng điều này,
Chu Ân Lai đã chỉ đạo sắp xếp cho Đặng ở ngay ngoại thành Nam
Xương, trong ngôi nhà hai tầng biệt lập có sân vườn, được gọi là
“Lầu tướng quân” vì đây vốn là nơi ở của Hiệu trưởng Trường bộ
binh Nam Xương. Hàng ngày, Đặng chỉ phải lao động một buổi
trong xưởng sửa chữa máy kéo, không bị đấu tố, có thời gian đọc
sách, rèn luyện sức khỏe. Cùng với công nhân, Đặng được nghe
truyền đạt Thông tri của Trung ương ĐCSTQ về vụ Lâm Bưu. Ông
nói với vợ, bà Trác Lâm: “Lâm Bưu không chết, đạo trời khó
dung”.

Ngày 3-8-1972, Đặng gửi thư cho Mao, kiểm điểm sai lầm của

mình, bày tỏ ủng hộ Trung ương xử lý vụ Lâm Bưu. Mao nhận xét:
Đặng mắc sai lầm nghiêm trọng, nhưng khác với Lưu Thiếu Kỳ,
không đầu hàng giặc, phối hợp với Lưu Bá Thừa đánh giặc có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.