MARIE CURIE MỘT ĐỜI HY SINH CHO KHOA HỌC - Trang 111

ông không chỉ đến hội vật lý nghe những thông báo của Pa-ri, ông còn biên
thư cho nhà vật lý trẻ, tỏ lòng thán phục công trình của Pi-e và muốn được
gặp.

Sau đó có nhiều buổi tiếp xúc giữa hai người, bàn luận hàng giờ về

những vấn đề khoa học. Nhà bác học Ken-via rất đỗi ngạc nhiên khi được
biết Pi-e Qui-ri làm việc không có người cộng tác, trong một gian phòng tiều
tụy, và bỏ rất nhiều thì giờ vào những công việc không đâu và ở Pa-ri không
ai biết đến tên một nhà vật lý mà bản thân ông liệt vào bậc thầy.

*

* *

Pi-e Qui-ri lại còn hơn cả một nhà vật lý đặc sắc.

Khi bạn bè giục anh xin một chức vụ có thể nâng mức sống vật chất

cho mình, Pi-e đã nói:

- Người ta bảo có một giáo sư muốn thôi việc và tôi nên xin vào chỗ

đó. Làm cái trò đi xin xỏ địa vị thật không gì chán bằng và tôi không quen
cái trò này. Tôi cho không gì hại trí óc bằng những việc đại loại như thế.

Trả lời ông hiệu trưởng trường vật lý muốn đề nghị tặng huân

chương cho anh, Pi-e từ chối như sau:

“Kính thưa ông hiệu trưởng.

Tôi được ông Muy-đê cho biết ông định giới thiệu tôi một lần nữa với

ông thị trưởng về vấn đề huân chương.

Xin ông đừng làm việc đó. Bằng không tôi buộc lòng phải từ chối vì

tôi đã quyết không bao giờ nhận huân chương gì. Mong ông tránh cho tôi
trở thành hài hước trước mặt mọi người.

Còn như nếu ông muốn chiếu cố đến tôi thì ông đã làm rồi, một cách

thiết thực khiến tôi rất cảm động: Đó là cho tôi phương tiện làm việc…”

Pi-e Qui-ri có tâm hồn một nhà văn, nhà thơ và đã từng ghi vào sổ

tay của mình: “Phải biến cuộc sống thành một giấc mơ và biến giấc mơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.