MARION MÃI MÃI TUỔI 13 - Trang 40

Tối đó ở ủy ban, nữ quản lý ấy đã giơ tay: “Tôi muốn phát biểu về vụ

Marion.” Và bà ấy đã nói... Mẹ thật khó mà viết hết ra đây, bởi ý kiến ấy đã
khiến mẹ tổn thương đến nhường nào. Bà ấy nói một hồi rồi trịnh trọng
trang nghiêm: “Tôi đề nghị quý vị không nên kết tội cho trường học.”

Chỉ thế thôi! Điều đó còn vang vọng mãi bên tai mẹ. Đương nhiên là

mẹ không đến trường Trung học cơ sở nữa. Nhưng trong trường Tiểu học,
mẹ nhìn thấy những khuôn mặt tỏ thái độ muốn đến tiếp cận với mẹ. Một số
người không biết phải làm thế nào để nói chuyện với bố mẹ, như người phụ
nữ này đã đến ngồi cạnh mẹ vào tháng Sáu năm 2013, nhân một buổi gala
khiêu vũ mà mẹ đã đưa các em con đi. Cô ấy thì thầm: “Này, tôi không biết
phải nói với chị thế nào...” Mẹ đã trả lời cô ấy: “Chị không cần phải nói đâu,
tôi thấy hết mà. Chị mỉm cười với tôi từ xa, một cử chỉ gật đầu hay một cái
vẫy tay với tôi là đủ rồi.” Bố mẹ có thể đoán ra được những người đã không
nói lời nào nhưng nơi họ toát lên lòng trắc ẩn, sự chia sẻ, ân cần.

Mẹ hẳn có thể liệt kê tên của tất cả những người đó, như chú chủ nhà

khách mà cả nhà mình đã đến đó ở trong kỳ nghỉ tháng Hai sau cái chết của
con, đã biểu thị với bố mẹ và các em một sự quan tâm tế nhị bất tận, một sự
nhàn ái đầy tình anh em.

Ở cuộc bầu cử địa phương vào tháng Ba năm 2014, mẹ đã ra ứng cử

vào vị trí cuối cùng. Mẹ không muốn được bầu. Nhân một phiên họp công
khai mà mẹ có tham dự, thì một trong những bà mẹ phụ huynh ấy, vốn thù
địch với mẹ, đã đến gặp bạn của mẹ là cô Zahia: “Chị phải nói chuyện với
Nora đi. Kể từ khi thảm kịch xảy ra, thành phố nhỏ này đã bị cắt làm hai rồi.
- Thế là thế nào? Thảm kịch nào? - À vâng... thì từ cái chết của Marion, chị
thấy đấy, cô ấy không còn nói chuyện với tôi nữa. - Cô ấy không nói chuyện
với chị nữa thì chị không đến gặp cô ấy được à? - Không. - Cô ấy đang ở
đây này, cách chị vài mét thôi, đến gặp cô ấy đi. - Không, không được đâu,
là chị ấy chứ, hãy đến nói chuyện với cô ấy, tôi sẽ không đến đâu. Phần lớn
mọi người đều quay lưng lại với cô ấy rồi.” Cứ như thể mẹ là người mắc lỗi
vậy. Mẹ đã phá vỡ sự bình yên của thành phố nhỏ. Đấy là thứ mà người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.