MARTIN EDEN - Trang 156

"Tất nhiên là nó đẹp rồi, nhưng trong truyện còn có một cái gì hơn cái

đẹp đó, một cái gì huy hoàng rực rỡ khiến cho cái đẹp kia chỉ đành phận tôi
đòi. Martin nằm yên lặng trên mặt đất, nhìn cái hình thù quái dị của mối
nghi ngờ lớn đang hiển hiện trước mắt. Gã đã thất bại. Gã không diễn đạt
nổi ý của mình. Gã đã nhìn thấy một trong những cái vĩ đại nhất của cuộc
đời, và gã đã không diễn đạt được.

"Cô nghĩ thế nào về... " Gã ngập ngừng, ngượng ngập vì lần đầu tiên

dùng một từ lạ. "Về chủ đề?" Gã hỏi.

"Chủ đề không rõ ràng," nàng trả lời. "Đó là ý kiến phê bình độc nhất

của tôi đứng về đại thể. Tôi hiểu nội dung truyện, nhưng trong đó hình như
còn nhiều cái khác nữa. Anh dùng lắm lời quá. Anh thêm vào cốt truyện
nhiều tình tiết thừa... "

Gã vội vàng giảng giải:

"Đó là chủ đề chính, chủ đề lớn bao trùm của truyện, nó có ý nghĩa vũ

trụ và thế giới. Tôi cố gắng viết sao cho chủ đề khớp với câu chuyện mà dù
sao tôi cũng thấy rất nông cạn. Con đường của tôi đi đúng nhưng tôi cho
rằng tôi thể hiện chưa tốt. Tôi không thành công trong việc diễn đạt những
điều mình muốn nói. Nhưng tôi sẽ kịp thời học tập."

Nàng không hiểu ý gã. Nàng là một cử nhân văn chương thật đấy,

nhưng gã đã vượt quá tầm hiểu biết hạn chế của nàng. Chính nàng không
hiểu ý gã, nhưng nàng lại cho rằng tại gã diễn đạt thiếu mạch lạc.

"Anh nhiều lời quá! Nhưng có nhiều đoạn thật đẹp."

Tiếng nói của nàng, gã nghe như từ một nơi xa xăm nào vọng lại, vì gã

còn đương mải đắn đo không biết có nên đọc cho nàng nghe tập "Những
bài ca về biển" không? Gã nằm đó, thất vọng tê điếng, trong khi nàng nhìn
gã như tìm kiếm, miên man với những ý nghĩ táo bạo về hôn nhân vô tình
đã thành hình trong óc nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.