MARTIN EDEN - Trang 16

bây giờ là lúc gã muốn học nói những điều ở trong đầu óc gã sao cho nàng
có thể hiểu được. Nàng đã choán ngợp trên chân trời của gã.

"Bây giờ đến Longfellow 7," nàng nói.

"Vâng, tôi đã đọc ông ta," gã hấp tấp ngắt lời nàng, trong lòng như có

gì thôi thúc, muốn phô bày tất cả kho tàng tri thức sách vở nhỏ bé của
mình, muốn tỏ cho nàng rõ, gã không phải hoàn toàn là một thằng đần
ngốc. ""Bài ca cuộc sống", "Vươn lên mãi" và... tôi nghĩ tất cả có thế!"

Nàng gật đầu và mỉm cười. Gã cảm thấy nụ cười của nàng có vẻ rộng

lượng, thương hại mà tha thứ. Gã định khoe khoang theo kiểu đó thì thật là
một thằng ngốc. Cái anh chàng Longfellow này chắc hẳn phải sáng tác cơ
man nào là tác phẩm thơ.

"Xin cô tha thứ, tôi đã nói liều như vậy. Tôi nghĩ thực ra thì tôi chẳng

biết gì nhiều về những chuyện đó. Nó không phải là loại chuyện của tôi,
nhưng rồi đây tôi sẽ làm cho nó là loại chuyện của tôi."

Câu nói vang lên như một lời đe dọa. Giọng gã quả quyết, mắt gã lóe

sáng lên, đường nét trên mặt đanh lại. Nàng thấy hình như quai hàm của gã
đã đổi khác, nó bạnh ra, vẻ khiêu khích một cách khó chịu. Đồng thời một
làn sóng mãnh liệt mang tất cả sức cường mạnh của giới đàn ông dường
như trào ra từ con người gã, đổ ào tới xâm chiếm cơ thể nàng.

"Tôi nghĩ rằng ông có thể sẽ làm nó thuộc loại chuyện của ông được

lắm chứ. Ông có sức mạnh rất tốt."

Nàng chấm dứt câu nói bằng một tiếng cười. Ánh mắt nàng ngừng lại

trong giây lát trên cái cổ nổi bắp thịt cuồn cuộn như dây chão, như cổ bò
tót, nâu sẫm vì ánh mặt trời, tràn trề sức sống và sức mạnh thô bạo - và mặc
dầu, gã ngồi kia, vẻ thẹn thùng, nhún nhường, nàng vẫn cảm thấy bị gã lôi
cuốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.