MARTIN EDEN - Trang 210

Thật là một sự điên rồ, nhưng nàng không để ý tới sự điên rồ ấy. Nàng

không còn là nàng nữa, chỉ là một người đàn bà thôi, với tất cả những đòi
hỏi da diết của một người đàn bà. Và tuy nàng chỉ tựa rất nhẹ, nhưng sự đòi
hỏi ấy hình như đã được thỏa mãn. Nàng không thấy mệt nhọc nữa. Martin
không nói gì cả; chỉ cần nói một lời là cái giây phút mê li này tiêu tan đi
mất. Chính tình yêu thầm lặng của gã đã làm cho giây phút đó kéo dài. Gã
bàng hoàng, ngây ngất. Gã không thể hiểu được cái gì đã xảy ra. Nó kì ảo
quá, không thể là thực được, chỉ là mê. Gã chế ngự được cái ý muốn điên
cuồng buông tay bánh lái, buông dây buồm, để ghì chặt lấy nàng trong cánh
tay. Trực giác của gã đã bảo cho gã biết làm như thế không được, và gã
sung sướng vì bánh lái, vì dây buồm đã làm cho tay gã bận bịu và kìm ý
muốn của gã lại. Nhưng gã lái con thuyền không khéo léo như trước,
ngượng ngùng mặc cho gió thổi chệch cánh buồm, cốt để kéo dài thời gian
tới bờ bắc. Đến bờ gã sẽ phải đứng lên, và sự gần gũi như thế là hết. Gã lái
con thuyền một cách rất tài tình, bắt nó đi chầm chậm mà vẫn không để cho
mấy anh tán gẫu kia nhận thấy; trong thâm tâm gã thầm tha thứ cho những
chuyến đi hết sức vất vả trước đây của gã, nhờ chúng mới có cái đêm kỳ
diệu này, nhờ chúng mà gã đã chế ngự được biển cả, được con thuyền,
được gió để gã có thể lái con thuyền với nàng ở bên cạnh, với cái sức nặng
thân yêu tựa vào vai gã.

Khi những tia sáng đầu tiên của mặt trăng đang lên chiếu vào cánh

buồm làm con thuyền rực lên trong ánh sáng lồng lộng như ngọc, Ruth ngồi
nhích ra. Và khi nàng nhích ra, thì nàng cảm thấy gã cũng nhích ra xa. Cả
hai người cùng muốn tránh không để cho người khác trông thấy. Sự thân
mật ấy chỉ là thầm kín, hai người ngầm hiểu với nhau. Nàng ngồi nhích ra,
hai má nóng bừng, lúc này nàng mới thấy hết ý nghĩa của việc vừa làm.
Nàng cảm thấy như mình có lỗi, và nàng không muốn cho các anh nàng
hay Olney thấy. Tại sao nàng lại làm như thế? Trong đời nàng, nàng chưa
hề làm một việc như thế bao giờ, tuy trước đây nàng đã cùng nhiều thanh
niên đi chơi thuyền vào đêm trăng. Nàng không bao giờ có ý muốn làm một
việc như thế. Nàng cảm thấy xấu hổ quá, nàng thấy sự bí ẩn nữ tính đã nảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.