MARTIN EDEN - Trang 254

"Chị cứ nghĩ kỹ đi đã." Maria vừa định mở miệng thì gã ngăn lại.

"Tôi nghĩ kỹ rồi. Tôi chỉ muốn có một cái nhà, một cái nhà hoàn toàn

là của riêng tôi, không phải trả tiền thuê bảy đôla một tháng."

"Chị sẽ có," hắn quả quyết. "Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi. Bây giờ

chị hãy ước một cái gì thật lớn đi. Chị cứ tin như tôi là Thượng đế và tôi
nói với chị là chị muốn gì được nấy. Và rồi chị ước, tôi nghe."

Maria suy nghĩ nghiêm trang một lát.

"Cậu không sợ à?" Chị hỏi như có ý răn đe.

"Không, không," gã cười. "Tôi không sợ, chị nói đi."

"Tôi ước một điều lớn cực kỳ đây này," chị lại răn đe.

"Được, chị cứ nói ngay đi!"

"À, thế này nhé!" Chị thở một hơi dài như một đứa trẻ khi chị gắng hết

sức mình nói lên điều mà chị ao ước nhất đời. "Tôi chỉ ao ước có được một
cái trại bò sữa, một cái trại thật tốt, có nhiều bò cái, nhiều đất, nhiều cỏ. Tôi
muốn có một cái ở gần San Le-an 5; em gái tôi sống ở đó mà. Tôi sẽ đem
sữa ra Oakland bán. Tôi sẽ có nhiều tiền. Thằng Joe và thằng Nick sẽ
không phải chăn bò. Chúng nó sẽ đi học. Có thể chúng sẽ trở thành kỹ sư
giỏi, đi làm đường xe hỏa. Phải, tôi muốn có một trại nuôi bò sữa."

Chị ngừng lại, nhìn Martin với đôi mắt long lanh.

"Chị sẽ có," gã trả lời ngay.

Chị gật đầu và khẽ để môi vào cốc rượu một cách trân trọng, đưa cốc

rượu cho người tặng chị cái vật mà chị biết không bao giờ có thể có được.
Tâm địa gã tốt và trong thâm tâm chị cũng cảm động trước ý định của gã. Y
như gã đã thực sự cho chị tặng vật rồi vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.