MARTIN EDEN - Trang 335

Lời nói mỉa mai cay độc bất chợt của anh ta làm cho Martin sửng sốt.

Gã cảm thấy hay hay, nhưng đồng thời gã cũng thấy không thích cái anh
chàng này.

"Cậu đến một nơi như thế để làm gì?" Brissenden thình lình ném câu

hỏi ấy vào mặt gã sau khi yên lặng đi qua thêm một dãy nhà nữa.

"Thế tại sao cậu cũng đến đấy?" Martin hỏi lại.

"Lạy chúa, tớ cũng không biết nữa. Ít nhất đó cũng là một hành động

thiếu suy nghĩ đầu tiên của tớ. Mỗi ngày có những hai mươi bốn tiếng đồng
hồ và bằng cách này cách khác, phải làm gì cho hết ngày chứ. Đi uống cái
gì với tớ đi. "

"Được thôi," Martin trả lời.

Ngay sau đó, gã rất lúng túng tại sao lại có thể nhận lời vội vã thế

được. Còn rất nhiều việc đợi gã ở nhà, phải thanh toán một số bài lặt vặt
trước khi đi ngủ. Và vào giường rồi còn cuốn của Weismann 1 đang đợi, ấy
là chưa kể tập "tự thuật" 2 của Herbert Spencer, một tác phẩm đối với gã
cũng đầy những tình tiết lãng mạn chẳng kém gì một cuốn tiểu thuyết rung
cảm. Tại sao lại đem tiêu phí thời gian một cách vô ích với một người mà
gã không thích? Gã nghĩ thầm. Tuy nhiên, ai mời hay uống gì không phải là
điều quan trọng mà chính là cái không khí quanh bàn rượu ánh đèn rực rỡ,
những tấm gương, những dãy cốc sáng lóe, những bộ mặt bừng bừng rạng
rỡ và tiếng nói vang vang của những con người. Chính cái đó, chính tiếng
nói của những con người, những con người lạc quan yêu đời, những con
người đã thành công và đem tiêu xài tiền kiếm được vào rượu mạnh như
những con người. Gã lẻ loi quá, tâm trạng gã là như thế, và vì thế, khi
Brissenden mời, gã nhận lời ngay như một con cá giác vội đớp mảnh giẻ
trắng buộc ở đầu lưỡi câu. Từ ngày còn sống với Joe ở Shelly Hot Springs
đến nay, chỉ trừ có một lần gã uống rượu vang với lão chủ hiệu thực phẩm
người Bồ Đào Nha, gã chưa hề bước chân vào tiệm rượu một lần nào. Sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.