MARTIN EDEN - Trang 334

Sau khi Martin đã đưa chị lên xe, gã vội chạy đến nhà bưu điện, lấy ba

trong số năm đô la đó mua tem. Và ngay buổi chiều hôm ấy, trên con
đường đến nhà Ruth, gã đứng lại ở nhà bưu điện, vào cân một loạt những
phong bì dài, dày cộm, dán tất cả số tem vừa mua chỉ để lại có ba cái loại
hai xu.

Đối với Martin, buổi tối hôm đó là một buổi tối đáng ghi nhớ vì sau

bữa ăn gã đã gặp Russ Brissenden. Vì một sự tình cờ nào mà anh ta đến
đây, anh ta là bạn của ai, ai đưa anh ta đến, Martin đều không rõ. Gã cũng
không có ý tò mò hỏi Ruth về anh ta. Tóm lại, gã chỉ thấy ở Brissenden,
một anh chàng xanh xao, thiếu máu, có vẻ ngớ ngẩn, thế thôi, và ngay sau
đó gã không để ý gì tới anh ta cả. Một giờ sau, gã thấy Brissenden là một
gã thô kệch nữa với cái cung cách cứ đi vơ vẩn hết phòng này sang phòng
khác, ngắm nghía những bức tranh, hoặc dí mũi vào những quyển sách hay
những tạp chí anh ta nhặt được ở trên bàn, hay lấy ở giá xuống. Tuy là một
người khách lạ đối với gia đình, nhưng, cuối cùng anh ta vẫn tách mình ra
khỏi đám đông khách khứa, ngồi cách biệt trong một chiếc ghế bành kiểu
Morris, chăm chú đọc một cuốn sách mỏng rút ở túi ra. Vừa đọc, anh ta vừa
lơ đãng đưa ra những ngón tay lên vuốt nhẹ mái tóc. Buổi tối hôm ấy
Martin cũng không để ý gì thêm tới anh ta, chỉ trừ có một lần gã thấy anh ta
nói chuyện bông đùa với mấy bà trẻ tuổi có vẻ rôm rả lắm.

Tình cờ khi Martin ra về, anh gặp Brissenden lúc này đã đi được nửa

quãng đường ra phố.

"Chào cậu, cậu đấy hả?" Martin nói.

Anh ta trả lời bằng một tiếng ầm ừ không lấy gì làm lịch sự lắm,

nhưng cũng bước lại đi bên cạnh gã, Martin cũng không gợi chuyện thêm,
và hai người cố yên lặng đi như thế qua mấy dãy nhà liền.

"Thật là đồ lừa già huênh hoang!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.