MARTIN EDEN - Trang 344

"Để tớ bảo một cháu đi mua cho mấy quả chanh về pha toddy," 1

Martin nói.

"Không biết một cuốn như thế này, Marlow được độ bao nhiêu tiền?"

Gã nói tiếp, tay giơ cuốn sách lên có ý hỏi.

"Có thể được năm mươi đô la," Brissenden trả lời. "Nhưng cũng phải

là may hắn mới lĩnh được số tiền ấy hay cầy cục được nhà xuất bản nó liều
mạng in cho."

"Nếu thế thì làm thơ không sống được à?" Cả giọng nói và nét mặt

Martin đều lộ vẻ thất vọng.

"Nhất định là không rồi. Có thằng nào điên mới hy vọng chuyện đó.

Làm vè thì sống được đấy. Như bọn Bruce, Virginia Spring, và Sedgwick,
chúng sống đường hoàng. Còn thơ thì... Cậu có biết Vaughn Marlow kiếm
sống như thế nào không? Dạy học ở một cái lớp luyện thi cho bọn trẻ con ở
Pennsylvania; trong những công việc làm tư nhỏ nhoi khổ nhục thì một
việc như thế là hết mức đấy. Dù anh ta còn sống được năm mươi năm nữa,
tớ cũng chẳng đánh đổi lấy địa vị của anh ta. Ấy thế mà tác phẩm của anh
ấy nổi bật lên giữa đống thơ của bọn thợ ghép vần hiện tại, chẳng khác chi
một hòn ngọc quý giữa những củ cà rốt. Thế nhưng chúng nó phê phán anh
ấy ghê lắm đấy! Thật khốn khiếp cả bọn chúng nó, lũ ngu xuẩn!"

"Nhiều kẻ không biết viết lách gì đã viết quá nhiều về những người

viết thực sự," Martin nói thêm vào. "Chà, tớ phát khiếp lên vì số lượng quá
nhiều của những bài rơm rác phê bình Stevenson và tác phẩm của ông."

"Lũ quỉ, lũ hút máu," Brissenden nói gay gắt giữa hai hàm răng nghiến

lại. "Đúng, tớ biết rõ lũ vô lại ấy. Chúng hùa nhau chỉ trích ông ta một cách
đắc ý về bức thư của ông viết gửi cho Damien, chúng phân tích, chúng
đánh giá ông."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.