MARTIN EDEN - Trang 471

trong khi đó thì những bức thư xin xỏ chuyên nghiệp chất ùn lên. Nhưng tệ
hơn tất cả là bọn đàn bà. Ẳnh của gã được in đi khắp nơi, có nhiều anh
chàng văn sĩ đặc biệt đã lợi dụng cả cái bộ mặt rám nắng, khỏe mạnh của
gã, những vết sẹo, đôi vai nặng nề, đôi mắt trong sáng, trầm tĩnh và hai chỗ
hóp nhè nhẹ trên má gã, như một nhà tu khổ hạnh để viết bài làm tiền. Nhìn
đôi má ấy gã tưởng tượng lại thời thanh niên phóng túng của gã và không
khỏi mỉm cười. Thường thường, trong số những người đàn bà gã đã gặp, gã
thấy khi thì người này, khi thì người khác, nhìn gã, tán thưởng gã, chọn lựa
gã. Gã cười một mình. Gã nhớ lại lời đe dọa của Brissenden và lại cười.
Những người đàn bà không bao giờ hủy hoại được gã, điều đó là chắc chắn.
Gã đã qua cái giai đoạn ấy rồi.

Có một lần gã cùng đi với Lizzie đến lớp học buổi tối, nàng thấy một

người đàn bà đẹp, ăn mặc lịch sự, một người của giai cấp tư sản nhìn gã
chằm chằm. Cái nhìn ấy hơi lâu quá một chút. Lizzie biết ý nghĩa của cái
nhìn ấy, nàng giận nóng người lên. Martin nhận thấy, nhận thấy nguyên
nhân câu chuyện gã nói với nàng rằng gã đã quen với chuyện đó lắm rồi và
gã không hề để tâm đến nó.

"Anh cần phải để tâm," nàng trả lời, mắt lóe lên. "Anh đang ốm đấy.

Vấn đề là thế."

"Trong đời chưa bao giờ anh khỏe như bây giờ. So với trước anh nặng

hơn những năm pao."

"Bệnh không phải ở trong cơ thể anh. Nó ở trong đầu anh cơ. Trong

cái máy... suy nghĩ của anh có chuyện chẳng lành. Ngay em chẳng là gì cả
mà em cũng nhận thấy được như thế."

Gã bước đi bên cạnh nàng, suy nghĩ.

"Em có thể đánh đổi hết bất cứ cái gì để thấy anh qua khỏi được tình

trạng đó," nàng trong lúc kích thích nói buột ra. "Anh cần phải quan tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.