MARTIN EDEN - Trang 473

Ngay sau đó, gã đứng bật dậy:

"Ruth!" Gã thốt lên, vừa ngạc nhiên vừa kinh hoàng.

Mặt nàng trắng nhợt và căng thẳng. Nàng đứng ở phía trong cửa, một

tay vịn lấy cửa cho khỏi ngã, một tay ôm lấy mạng sườn mình. Nàng giơ cả
hai tay ra phía gã một cách đáng thương, bước tới để gặp gã. Trong khi
nắm lấy tay, dẫn nàng tới chiếc ghế bành kiểu Morris, gã nhận thấy tay
nàng sao mà lạnh thế. Gã kéo một chiếc ghế nữa lại và ngồi lên cái tay ghế
rộng. Gã bối rối quá không nói được. Trong đầu óc gã, câu chuyện yêu
đương của gã với Ruth đã khép kín, đã gắn chặt lại rồi. Gã có cùng một
cảm giác y như thể cái khách sạn Metropole này bỗng dưng biến thành cái
xưởng giặt ở Shelly Hot Spring ùn ùn những quần áo của cả một tuần lễ
buộc gã phải giặt. Nhiều lần gã định nói, gã lại ngập ngừng.

"Không ai biết là em ở đây cả," Ruth nói, giọng yếu ớt và mỉm một nụ

cười năn nỉ.

"Cô nói gì cơ?" Gã hỏi.

Gã ngạc nhiên vì tiếng vang của chính giọng nói mình. Nàng nhắc lại.

"Ồ!" Gã nói, rồi tự hỏi không hiểu gã còn có thể nói thêm được gì

không.

"Em thấy anh bước vào, và em đã đợi vài phút."

"Ồ!" Gã lại nói.

Trong đời chưa bao giờ gã là một kẻ ít lời không mở nổi miệng như

thế. Thực ra, trong đầu óc gã không có một ý niệm nào cả. Gã cảm thấy
mình đần ngốc và vụng về, nhưng dù có chết đi nữa, gã cũng không thể
nghĩ ra được cái gì để mà nói. Giá cái khách sạn này biến thành xưởng giặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.