MARTIN EDEN - Trang 62

"Bill," gã gật đầu trả lời. "Đúng rồi, thề mà, Bill chứ còn là gì nữa."

"Không nói đùa đấy chứ?" Cô ta hỏi.

"Không phải là Bill đâu," cô kia nói len vào.

"Sao cô biết? Trước kia cô đã gặp tôi bao giờ đâu?"

"Không cần gặp cũng biết thừa là anh nói dối." Cô kia đối lại.

"Nói thật đi - Bill, tên anh là gì nào?" cô gái thứ nhất hỏi.

"Cứ cho là Bill đi cũng được," gã thú thật.

Cô ta nắm lấy tay gã, lắc lắc một cách vui vẻ. "Biết ngay là anh nói

dối mà, nhưng dù sao đối với em anh vẫn cứ là người tốt như thường."

Gã nắm chặt bàn tay mời mọc ấy thấy nhưng vết xước và chai sẹo

quen thuộc.

"Cô thôi làm ở nhà máy đồ hộp từ bao giờ thế?" Gã hỏi.

"Sao anh biết, trời, anh là thầy tướng chắc?" Hai cô cùng nói.

Và trong khi gã trao đổi với họ những điều ngớ ngẩn của những đầu

óc ngớ ngẩn, thì trong tiềm thức gã sừng sững hiện lên những giá sách của
thư viện chứa đầy những tri thức của bao thế kỷ. Gã mỉm cười cay đắng về
sự trái ngược đó, và lại bị sự nghi ngờ dằn vặt. Nhưng giữa sự suy nghĩ bên
trong và cái đùa cợt bên ngoài, gã còn đủ thì giờ để nhìn đám đông xem hát
lũ lượt đi qua. Rồi gã thấy nàng dưới ánh đèn đi giữa anh trai và người trẻ
tuổi lạ mặt đeo mắt kính. Tim gã như ngừng đập. Gã đã chờ đợi bao lâu
giây phút này. Gã còn đủ thời giờ để để nhận thấy một cái gì nhè nhẹ, bồng
bềnh phủ lên trên mái đầu hoàng hậu của nàng, những đường nét thanh tú
của thân hình ẩn trong bộ y phục, dáng đi uyển chuyển, bàn tay nâng chiếc
váy, và rồi nàng đi mất, để gã vẫn đứng đó mắt nhìn chằm chằm vào hai cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.