MARUXIA ĐI HỌC - Trang 84

Cơn bão tuyết càng mạnh lên. Trời càng tối.
Dây điện thoại dẫn đường cũng biến mất. Không tài nào nhìn

thấy chúng đâu cả.

– Dây điện bị mất tiêu rồi . Ai dẫn đường cho chúng ta bây giờ.

Vera bật khóc.

– Thôi đi đi – Maruxia ra lệnh. Đằng nào thì chúng ta cũng đi, đi

đi. Tớ nhớ là chúng đã dẫn chúng ta đi đâu.

Có tiếng còi báo động trong thành phố.

Trong căn hộ của Maruxia – có mẹ của Maruxia, bà của Maruxia.

Mẹ của Galia và mẹ của Vera. Cả cô Anna Ivanova cũng ngồi đây.
Cô gọi điện cho đài phát thanh, còn bây giờ gọi cho cả công an.

– Tất cả đã rõ - đồng chí giáo viên ạ - trưởng trạm công an trả lời.

Bây giờ chúng tôi sẽ truyền lệnh xuống tất cả các trạm chi nhánh.
Lệnh gấp đi tìm các cháu.

Tại các trạm công an, những người trực ban đã nhận được bức

điện: “Có ba cô gái, học sinh trường số 156, đã rời khỏi nhà nay
chưa về, áp dụng mọi biện pháp cần thiết”. Và chiếc loa phóng
thanh trên phố cũng kêu rất to: Có ba cô gái, học sinh trường số
156…

Nhà thực vật học quen thuộc với chúng ta đã dừng lại ven

đường, ông sững người bên chiếc loa.

– … Maruxia Orlova - chiếc loa lại tiếp tục, Galia Boromưikova và

Vera Petrova đi từ sáng sớm hôm nay chưa trở về nhà. Yêu cầu tất
cả những ai nhìn thấy các cháu thì báo qua điện thoại cho trung tâm
số 5-32-36.

Nhà thực vật học lấy trong túi đồng xu 10 côpếch, chạy tới cánh

cửa bên ngoài có ghi: Nơi gọi điện thoại tự động ấn số: 5-32-36.

Cô Anna Ivanova an ủi bà và mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.