MẮT BÃO - Trang 133

anh áp lên môi. Rồi anh nói nhỏ, thành thật:
- Anh xin lỗi. Tha thứ cho anh, vì tất cả những đau đớn anh gây ra cho em!
- Anh còn yêu em, thật chứ? - Qua làn mắt ướt, Thư ngước nhìn anh.
- Cho anh cơ hội, một lần nữa. Anh cần em. Anh yêu em và thiết tha có em
hơn là em có thể hình dung, Thư ạ!

Cô gái gật nhẹ. Không nói gì thêm, nhưng Vĩnh nhìn thấy sự hồ nghi rụt rè,
nỗi phân vân buồn rầu thoáng qua mắt cô. Nhưng hơn tất cả, bên trong đôi
mắt dấu yêu ấy, đang chầm chậm dâng lên niềm yêu thương tràn đầy, ấm
áp.

Suốt một tuần liền, Vĩnh sống một đời sống khác. Vẫn là những nhiệm vụ
phải giải quyết hàng ngày. Vẫn là những con người cần phải gặp gỡ. Nhưng
bên trong anh, nỗi đau xót được xoa dịu. Cảm giác lạnh giá đột nhiên cũng
biến mất. Mỗi sáng thức giấc, anh vội vã vươn tay cầm điện thoại. Khi anh
ngủ say, cô thức giấc, gửi một tin nhắn. Chỉ là dòng chữ ngắn "Em thương
yêu anh siết bao"
hay dấu hiệu của nụ hôn, cái ôm siết. Nhưng tất cả những
điều bé nhỏ ấy khiến anh xúc động khủng khiếp. Mỗi ngày là một ngày
mới, đáng giá đến từng phút giây.

Anh thuyết phục Nhã Thư thu xếp nhanh chóng công việc, xin mấy ngày
phép. Năm học kết thúc. Kỳ nghỉ hè đã bắt đầu. Cuối tháng đó, anh goi
điện cho đại lý du lịch, đặt hai vé bay ra đảo Phú Quốc. Họ thuê một
bungalow riêng nhìn thẳng ra biển, trong khu resort sang trọng và yên tĩnh.
Nhã Thư đã bối rối dữ dội khi nhân viên tiếp tân của resort hỏi họ có phải
vợ chồng hay không. Đưa tay siết chặt bàn tay cô, anh lạnh lùng trả lời:
"Chúng tôi sắp là vợ chồng!".

Những ngày ngắn ngủi hoàn toàn tự do và tràn ngập sướng vui. Biển xanh
thẳm. Các đợt sóng trắng xóa buổi sáng và rì rầm sẫm tối trong ánh trăng.
Ánh nắng rực rỡ và trong trẻo như hôm ấy là ngày cuối cùng mặt trời còn
đi qua trái đất này. Bãi cát ấm nóng dài bất tận. Cuộc sống sóng sánh như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.