Công bằng, thận trọng và vững tin vào chính mình, đó là cách Hải chọn
vượt qua thử thách. Anh bắt đầu mạnh dạn sử dụng quyền lực. Anh phát
hiện sở hữu quyền lực, sử dụng nó hợp lý, sẽ làm cho mọi việc vận hành rất
tuyệt. Khám phá này chẳng có gì mới mẻ, nhưng lại khiến Hải vui suốt mấy
ngày. Mấy lúc rảnh rỗi, anh cắm cúi đọc tài liệu điều hành khách sạn, hoặc
nói chuyện thân tình với nhân viên. Đó cũng là cách nhận biết bất ổn tốt
hơn nghe báo cáo trong các cuộc họp.
Công việc cuốn Hải đi băng băng. Bao người xa lạ cần tiếp xúc và kểt nối.
Vị trí đầy thử thách. Các trải nghiệm không ngừng mới mẻ. Chỉ có đôi khi,
trong giấc đêm sâu thẳm, Hải nhớ Nhã Thư khủng khiếp. Cảm giác cô độc,
nhung nhớ rõ ràng đến nỗi có thể chạm tay vào được. Nơi đây cách thành
phố chưa đầy 200 cây số, thế mà anh tưởng chừng cô đang hiện diện ở một
thế giới khác. Mấy hôm đầu, khi anh ra Mũi Né, cô đều gọi điện hỏi thăm
và khích lệ. Những quan tâm giữa bạn bè, nhưng cũng đủ làm anh vui
sướng xiết bao. Nếu chứng minh được năng lực trước ông Quyền, vượt qua
thời gian thử việc khó khăn, anh sẽ có một chỗ làm bảo đảm. Có nghề
nghiệp. Có tiền lương. Và như thế, anh đến gần Thư hơn. Tuy nhiên, ảo
vọng đó đã bị đập vỡ tình cờ. Biết anh đi làm xa, Vĩnh cũng hết sức quan
tâm. Một lần nói chuyện, Vĩnh tình cờ tiết lộ với Hải việc cậu ấy được Nhã
Thư tha thứ. Họ đã làm lành, đã yêu nhau trở lại. Cái âm sắc tươi vui phấn
chấn trong giọng Vĩnh cũng là điều Hải cảm nhận rất rõ trong giọng nói
Thư. Họ sinh ra để dành cho nhau. Đơn giản và đẹp đẽ. Mình chỉ là người
bên lề, chẳng nên xen vào nữa. Làm bạn với hai con người tốt lành ấy, được
họ quý mến và thường xuyên giúp đỡ, có gì để mình phàn nàn… Cứ thế,
Hải không ngừng tự nhủ. Thế mà đêm, anh vẫn thấy mình úp mặt xuống
gối, cắn chặt môi để không bật khóc. Mở cửa, men theo ánh đèn quanh hồ
bơi, anh đi xuống bãi cát ven biển. Người gác đêm nhìn anh, hơi ngạc
nhiên, rồi cũng không nói gì. Ngồi trên một khúc gỗ sóng đánh dạt lên cát,
Hải dõi mắt ra mặt biển tối sẫm. Không gian lặng gió. Hơi nước lạnh buốt,
căng mọng. Những đốm sáng lấp lánh trên nền trời đen sẫm, tựa những con