MẮT BIẾC - Trang 9

Cô Thịnh không tin lời tôi . Cô nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ nhưng cô không hỏi
nữa . Cô chỉ cầm tay tôi, rủ:

- Ngạn đi xuống chợ chơi với cô không?

Tôi biết cô Thịnh đi chợ chẳng để mua gì. Thấy tôi buồn, cô muốn dẫn tôi đi chơi
vậy thôi . Dĩ nhiên là tôi gật đầu liền. Tôi rất thích xuống chợ . Bao giờ tôi cũng
thích xuống chợ . Tôi có thể lượn lờ hàng tiếng đồng hồ không chán trước các sạp
tạp hóa, mê mẩn nhìn ngắm những vòng xuyến xanh đỏ, những hộp chì màu luôn
luôn có sức thu hút đối với tôi và những viên bi sặc sỡ nằm chen chúc trong các
hộp giấy vuông vức với dáng vẻ hấy dẫn đặc biệt.

Tôi và cô Thịnh len lỏi qua những hàng cá tươi tanh nồng vị biển. Những người
dân miền duyên hải da rám nắng phô hàm răng trắng ởn, mời chào . Sáng sớm
thuyền về, những người buôn cá ở miệt biển thức dậy từ trước, vội vã xếp cá vào
giỏ và thuê xe thồ đi suốt ngày không nghỉ để kịp đem cá đến phiên chợ
đêm quê tôi . Làng tôi là làng núi nhưng ngày naò cũng có cá tươi là nhờ vậy .

D-i quanh quẩn một lát, tôi lại thấy mình đứng trước các sạp tạp hóa với những bà
lão bán hàng giống hệt bà tôi, miệng lúc nào cũng móm mém nhai trầu . Tôi đứng
đó, mắt dán chặt vào nhừng món hàng xinh xắn và lung linh đang bày biện trên
sạp, lòng dậy lên một nỗi ao ước mơ hồ nhưng cháy bỏng. Suốt thời thơ ấu dài lâu,
các sạp tạp hóa luôn luôn là một thế giới lộng lẫy và đầy bí ẩn đối với tâm hồn non
nớt của tôi . Ấn tượng đó sâu sắc đễn nỗi mãi đến tận bây giờ, khi tôi đã bước qua
tuổi ba mươi, cứ mỗi lần đi ngang qua một quầy tạp hóa bất chợt nào, tôi không
làm sao kềm chế được ý định dừng chân lại và dán mắt vào tủ kiếng với một nỗi
xao xuyến lạ lùng.

Trong khi tôi đang mê mải chìm đắm trong thế giới đầy màu sắc đó thì từ giữa chợ
bỗng vọng lại những tiếng hò reo huyên náo .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.