MẮT KẼM GAI - Trang 106

kia. Hai làn môi chạm nhau. Nụ hôn. Tiếng nói đầu tiên của tình yêu, nở ra
trong tiếng sóng vổ buồn, trong tiếng gió réo hàng cây dương và tiếng thì
thầm của cát ướt dưới chân. Nụ hôn bằn bặt thiếp mê, cháy đỏ khát khao,
chín nhừ đợi chờ. Vòng tay của Thùy Dung quấn quanh cổ của người tình
không rời, không buông, quên hết đất trời, quên cả mình.
- Khôi ơi... Em yêu anh...
- Thùy Dung... Anh yêu em...
Nụ cười hạnh phúc nở ra trong bóng tối. Thùy Dung ghì chặt lấy người
yêu. Dù muộn màng rồi nàng cũng tìm được tình yêu, có được người yêu
trong vòng tay của mình. Tiếng nói trầm ấm, thiết tha của Khôi thì thầm
bên tai nàng.
- Anh cám ơn Thùy Dung... Anh cám ơn em đã yêu anh...
Thùy Dung âu yếm nhìn vào đôi mắt lá răm của người yêu.
- Em cám ơn anh mới đúng. Anh cho em một tình yêu, một ý nghĩa để
sống...
Hôn vào đôi mắt long lanh ngời tình tự của Khôi Thùy Dung cười đùa.
- Mỗi lần nhìn vào mắt anh em lại nhớ tới một điều kỳ cục...
- Điều gì?
- Em muốn xé anh ra để trộn với rau răm làm gỏi gà...
Khôi cười ha hả vì ý nghĩ kỳ cục của người yêu.
- Em dám xé thịt anh không?
- Dám... Tối nay em sẽ xé anh ra cho mà coi...
- Em không sợ chị Quỳnh biết à?
- Không... Chỉ còn xúi em có bầu với anh nữa. Chỉ nói có con là em sẽ cột
chân anh lại...
- Em tính dụ anh hả...
- Anh khôn dàn trời ai mà dụ anh được...
- Thôi mình vào nhà...
Vừa đi Khôi vừa thì thầm vào tai của Thùy Dung khiến cho nàng ré lên
cười. Vào nhà hai đứa thấy chị Quỳnh đã bày sẵn mền gối cho Khôi nơi
phòng khách.
- Thôi anh chịu khó ngủ một mình đi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.