MẮT KẼM GAI - Trang 146

- Anh về tàu hay ở lại đây với em?
Khôi chưa kịp trả lời Sinh góp ý.
- Để ảnh ở lại đây với chị đi. Ảnh về tàu đi lạng quạng lọt xuống nước
phiền lắm... Tụi này cho ảnh miễn gác đêm nay...
Mọi người thi nhau dọn dẹp trong lúc Khôi và Thùy Dung thả bộ vòng
quanh căn cứ.
- Anh say chưa?
- Chưa... Anh mà say thời mệt em lắm...
- Em cám ơn về lời tuyên bố của anh. Nhưng em muốn biết lý do nào anh
làm như vậy...
Vòng tay ôm ngang hông người vợ chưa cưới Khôi cười sung sướng.
- Có nhiều lý do. Lý do thứ nhất là anh yêu em. Lý do thứ nhì là danh
chánh ngôn thuận. Dù họ không nói ra anh cũng biết lính tráng bắt đầu xầm
xì và bàn tán về sự quen biết của hai đứa mình. Anh thời không ngại
chuyện đó nhưng anh ngại cho em vì em là cấp chỉ huy của họ. Bây giờ biết
mình sẽ thành vợ chồng họ sẽ không có lý do để dị nghị nữa. Lý do thứ ba
là tuyên bố như vậy từ nay anh có quyền chun vào giường của em bất cứ
lúc nào...
Thùy Dung liếc Khôi.
- Sức mấy... Phải có phép mới được chun vào bằng không là tôi đạp văng ra
khỏi giường...
- Vậy hả... Anh nắm chân em rồi là em chỉ có nước nằm im chịu trận...
Thùy Dung xỉa vào trán Khôi.
- Cái mặt này thấy ghét quá mà làm sao đạp cho nổi...
- Gió mát quá... Hồi lúc mới tới anh không thích cảnh vật ở đây nhưng ở
lâu anh mới nghiệm ra một điều là phong cảnh ở đây có cái gì quyến rủ
mình. Đó là sự mộc mạc, đơn giản và bình dị của cảnh vật và người dân.
Sông Bảy Hạp cũng đẹp như sông Hàm Luông, sông Mỹ Tho, Sài Gòn hay
Đồng Nai... Chắc tại anh yêu em... Hay là em có bùa dụ anh...
Thùy Dung cười. Tiếng cười hạnh phúc của nàng vang vang trong nắng
chiều của ngày mồng một tết.
- Cái mặt du côn này ai mà dụ cho được... Anh không dụ em thời thôi chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.