MẮT KẼM GAI - Trang 17

Chu Sa Lan

Mắt kẽm gai

Chương 2

Đang ngồi uống cà phê Khôi thấy Bà Bùi nắm tay một đứa bé đi vào tiệm
tạp hóa xế chỗ mình ngồi chừng hai ba chục thước. Anh gật gù cười khi
nhận ra đứa bé đó chính là đứa bé gái tên Thùy Trâm. Trả tiền cà phê xong
Khôi về tàu. Nhân viên cho biết có một người tự xưng là Bà Bùi tới kiếm
nhưng không có anh nên bà ta nói sáng mai sẽ trở lại.
Đang ngồi nói chuyện với Tuyên sau lái tàu Khôi thấy Thành bước vào cho
biết có người kiếm. Ra tới mũi tàu anh thấy Bà Bùi đang đứng chờ. Hôm
nay bà ta mặc bộ bà ba đen, mang giày bố và khẩu Colt 45 xệ bên hông.
Dường như nó là vật bất ly thân của bà ta.
- Tôi mời ông lên nhà tôi ăn cơm trưa. Chắc ông không từ chối...
- Bà có lòng tốt thời tôi đâu từ chối được... Bà chờ tôi một chút...
Hai người đi song song trên con đường đất dọc theo bờ sông mà không ai
nói với ai lời nào. Cho tới lúc quẹo vào cổng đồn Bà Bùi mới lên tiếng.
- Ông coi chừng lựu đạn gài hai bên...
- Cám ơn bà... Chắc Việt Cộng về thường lắm thưa bà?
Liếc nhanh người đàn ông đi bên cạnh Bà Bùi trả lời:
- Thưa ông pháo kích thời nhiều hơn nhất là sau tết Mậu Thân đặc công của
tụi nó lẻn vào hoài... Có lần tụi nó lọt vào tận hàng rào mới bị phát giác...
Khôi hơi nhếch môi cười. Anh nhận thấy sự thay đổi nơi người chỉ huy của
căn cứ Bảy Hạp. Bà ta ăn nói lịch sự, mềm mỏng và lễ phép hơn lúc ban
đầu.
- Đặc công của tụi nó giỏi lắm... Tàu hải quân chìm hoài vì bị trúng mìn
của tụi nó...
- Ông Khôi chắc đi lính lâu rồi?
- Cũng khá lâu thưa bà...
Khôi trả lời lững lơ khi nghe câu hỏi thăm dò hay tìm hiểu của Bà Bùi.
Mình không nên để cho người ta biết về mình nhiều quá. Anh nói thầm như
thế. Bà Bùi cũng không hỏi gì thêm. Lính ở đồn có cái lạ là mỗi khi gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.