MẮT KẼM GAI - Trang 18

BàBùi họ không giơ tay chào mà chắp tay xá ba cái. Tuy thấy điều đó
nhưng Khôi không lên tiếng hỏi. Hai người đi xuyên qua một dãy giao
thông hào và hầm trú ẩn rồi tới khu gia binh chừng hai ba chục căn nhà lụp
xụp lợp tôn vách ván.
Xô cửa vào Bà Bùi nói với khách:
- Mời ông ngồi... Nhà nghèo không có gì hết...
- Còn rộng hơn tàu của tôi...
Khôi cười nói đùa. Nhà này đúng là nhà của lính. Phía sau anh đoán là nhà
bếp còn giường ngủ được ngăn cách với chỗ tiếp khách bằng cái màn vải
cũ kỹ và phai màu. Cái bàn vuông nhỏ và chỉ có hai chiếc ghế.
- Tôi ít khi có khách... Ông Khôi uống nước gì?
- Nước lạnh thưa bà...
- Xin lỗi ông tôi không có nước lạnh...
Khôi nhìn chủ nhân. Hiểu ý Bà Bùi cười nhẹ.
- Tôi có bia 33. Ông uống được không?
- Một chai thời được...
Bỏ vào trong giây lát bà chủ nhà mang ra hai cái ly nhựa có mấy viên đá
cục. Rót bia vào hai cái ly xong bà ta cười.
- Mời ông...
Bà chủ nhà đưa ly lên tỏ ý mời khách. Nhấp ngụm bia Khôi cười hỏi.
- Hình như bà không phải là dân ở đây?
Đưa ly bia lên nhấm môi bà chủ nhà nhìn khách.
- Lý do nào khiến cho ông nói tôi không phải là dân ở đây?
- Tôi thấy bà khác với người dân địa phương...
Bà chủ nhà lắc đầu.
- Ông lầm rồi...
Khôi cười cười.
- Tôi xin lỗi bà về nhận xét của tôi...
Bà chủ nhà không nói bỏ vào trong. Lát sau bà ta bắt đầu dọn cơm.
- Tôi xin phép được giúp bà...
- Cám ơn ông nhưng ông cứ uống bia...
Bữa cơm đạm bạc. Một tô canh bầu. Một dĩa cá chiên. Một dĩa rau luộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.