MẮT KẼM GAI - Trang 47

lau chùi vũ khí. Buổi học kéo dài tới trưa mới tạm ngưng cho lính về ăn
trưa.
- Chị mời em về nhà chị ăn cơm trưa...
- Dạ cám ơn chị em có đem theo đồ hộp...
Thùy Dung cười.
- Ăn canh chua cá kho không ngon hơn đồ hộp sao. Ông Khôi có nói với
chị là em ngán đồ hộp tới cổ...
Thấy Thùy Dung đưa tay lên ngang càm làm dấu Thành bật cười một cách
vui vẻ.
- Đi... Hai chị em mình về nhà ăn cơm rồi lát sau trở ra...
Thành không thể nào từ chối lời mời của một người đàn bà trẻ đẹp, duyên
dáng và bặt thiệp như Thùy Dung. Về tới nhà Thùy Dung dọn cơm ra.
Nàng ăn ít mà mời khách ăn nhiều hơn. Trong lúc ăn nàng gợi chuyện hay
bắt đầu mở cuộc điều tra về đời tư của ông lính thủy đặc biệt của mình.
- Em đi lính lâu chưa?
- Dạ bốn năm rồi chị...
- Quê em ở đâu vậy?
- Dạ em ở Vĩnh Long?
Bới cơm vào chén cho Thành Thùy Dung cười hỏi tiếp.
- Chắc em ở chung tàu với ông Khôi lâu lắm hả?
- Dạ cũng hơn một năm. Khi đi thực tập để lãnh tàu của Mỹ anh Khôi
xuống trước nhất...
- Chị nghe nói ông Khôi ở binh chủng nào đó trước khi về hải quân...
- Dạ đúng như vậy thưa chị... Ảnh là trung sĩ nhất biệt động quân. Nhờ có
bằng tú tài 1 và được tiểu đoàn trưởng thương nên ảnh được đi học khóa sĩ
quan đặc biệt. Ra trường anh được đưa về toán biệt hải chuyên đổ bộ ra
bắc. Khi biệt hải bị giải tán người ta giữ ảnh ở lại hải quân mà không trả
ảnh về đơn vị gốc là biệt động quân. Điều này khiến cho ảnh sùng và bất
mãn lắm. Trong thời gian tạm trú ở bộ tư lệnh hải quân anh có xích mích và
gây gổ với một ông trung úy hải quân. Nổi máu anh hùng của biệt động
quân
ảnh dọng sặc máu mũi ông trung úy này...
Thùy Dung bật cười vì câu nói của Thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.