MẮT LẠC ĐÀ - Trang 20

rung lên. Không ai nom thấy tôi, và chính tôi cũng chẳng hiểu ra mình làm
sao nữa. Duy có bức tượng đá hình như đang vụng trộm lắng nghe nỗi đau
khổ của tôi, giận dữ lườm tôi từ trong hốc mắt đen ngòm trống rỗng. Cánh
thảo nguyên chìm trong sương mù ẩm ướt tỏa ra chung quanh, lặng lẽ và
mệt mỏi. Không có qua một tiếng động nào phá vỡ cảnh tĩnh mịch thăm
thẳm tự ngàn xưa của thảo nguyên, chỉ có mình tôi vẫn ngồi sụt sùi lau
nước mắt. Tôi ngồi đấy rất lâu, mãi cho đến khi trời tối hẳn...

Đây, tôi đang sống ở giữa vùng thảo nguyên ngải hoang tươi tốt này như

thế đấy... Tôi gắng làm hết sức, thế mà vẫn chưa ăn thua gì cả. Vừa rồi lại
bị Abakir cho một mẻ. Rồi đây sẽ ra sao, tôi cũng chưa biết nữa. Song cũng
không thể nản chí. Đã đứng đâu cứ phải đứng cho vững. Chưa ngã gục thì
cứ cố mà đứng.

- Mau lên chứ, Xerkô! Khẩn trương lên nào! Chúng mình không uể oải

được, công việc có chờ ta đâu...

2

Ngày hôm sau, tôi dậy sớm hơn thường lệ, từ lúc mới tảng sáng. Ngay từ

hôm qua, lúc còn nằm trong lều tôi đã thầm quyết định: dù có kiệt sức rã
rời, tôi cũng sẽ cố sao để đừng ai có thể chửi mắng mình đã đành, nhưng
cũng đừng ai có thể chê trách gì mình được nữa. Dù sao thì cũng phải
chứng minh được rằng mình chẳng thua kém gì mọi người.

Việc đầu tiên là tôi chở nhiên liệu đến cho hai chiếc máy kéo và tự tay

rót vào các thùng chứa. Sau đó tôi đánh xe chở thùng ra suối lấy nước để
kịp đổ vào các két nước ở máy kéo trước khi bắt đầu làm việc. Rồi còn phải
kịp về ăn sáng và lại đi chở nước, không để mất một phút nào. Công việc
cứ được tiến hành đúng như tôi dự tính.

Lúc này mặt trời đã bắt đầu ửng lên sau làn sương trắng mờ như khói ở

chân trời, nhưng hồi lâu vẫn chưa mọc lên, chần chừ mãi như ngại phải
nhìn xuống khắp khoảng không gian dài rộng bao la của miền Anarkhai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.