MẮT LẠC ĐÀ - Trang 22

Ngày hôm ấy bắt đầu khá tốt đẹp. Ít ra thì hai máy cũng không bị tắt vì

tôi vẫn chở nước đến kịp. Nhưng còn lâu lắm mới đến chiều...

Trong những chuyến đánh xe đi ngang dọc trên thảo nguyên, có lần tôi

trông thấy bên ngọn suối có một bầy cừu không đông lắm với cả lũ cừu
non. Một người con gái lùa chúng đến đây. Cô ta để cừu uống nước ở suối,
ngăn không cho chúng đến đầu ngọn nước. Người ở đâu đến đây nhỉ? Chắc
là từ cánh rừng nằm bên cạnh chúng tôi, sau quả đồi hai đỉnh. Dân chăn
cừu cư trú ở đấy. Tôi thấy khuôn mặt người con gái có vẻ quen quen. Có
lần tôi đã thấy ảnh một cô gái Việt Nam trong tờ họa báo nào đó, cũng có
lớp tóc xén ngang phủ trước trán như cô này. Chắc hẳn chính vì thế mà tôi
có cảm tưởng đã gặp cô ở đâu.

Chúng tôi im lặng nhìn nhau. Trông thấy tôi đến, cô cũng ngạc nhiên

không kém gì tôi khi thấy cô. Nhưng tôi cứ nhảy từ trên xe xuống coi như
không có chuyện gì xảy ra cả, và chăm chú múc nước dưới suối lên đổ vào
thùng.

Lúc này bầy cừu đã uống nước xong và thiếu nữ bắt đầu lùa chúng đi. Đi

qua gần chỗ tôi đứng, cô hỏi: 

- Suối này gọi là suối gì nhỉ?

Tôi ngẫm nghĩ một lát, mắt nhìn xuống vũng nước tròn tròn vừa bị tôi

khuấy đục đang ánh lên mờ mờ. Đúng, con suối độc nhất này của chúng tôi
phải có một tên gì chứ. Trong khi tôi đứng nghĩ nước đã lắng đi, mặt nước
ánh lên trong trẻo và dưới đáy tối lại.

- Mắt lạc đà! - tôi ngoảnh về phía cô gái nói.

- Suối Mắt lạc đà? - Cô thiếu nữ hất mớ tóc trước trán lên, mỉm cười. -

Cái tên đẹp nhỉ! Mà giống Mắt lạc đà thật, cũng tư lự như thế...

Chúng tôi bắt chuyện với nhau. Hóa ra cô gái cũng ở quanh vùng nhà tôi.

Cô còn biết cả tên thầy giáo Anđiarôv dạy tôi nữa. Chà, thích biết mấy khi
được nghe nói đến tên người thầy giáo quý mến ở đây, trên cánh thảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.