MẮT LẠC ĐÀ - Trang 29

- Đây thì thế nào cũng được! - Abakir nhổ toẹt vào đống lửa. - Nhưng

báo trước cho mà biết: lơ mơ một chút là sẽ ăn bạt tai ngay. - Và đôi mắt
hắn lạnh lùng ánh lên trong bóng tối lờ mờ, đầy vẻ chế giễu và thách thức.

- Lơ mơ một chút là thế nào? Sao lại phải dọa dẫm như vậy? - Exirkep

nãy giờ vẫn ngồi im lặng cuối cùng, cũng không nhịn được. - Cậu ấy làm
được đấy, có gì ghê gớm lắm đâu! Cậu ấy đã làm việc ở gióng cày của tôi
rồi.

- Không ai hỏi đến anh. Đừng có nhúng vào việc của người khác. Chúng

tôi sẽ dàn xếp lấy. Tôi phải chịu trách nhiệm về máy kéo, về công việc...

- Thôi đi! - Xôrôkin lại bực tức ngắt lời Abakir lần nữa và bảo tôi: - Sáng

mai bắt đầu nhận việc. - Ông đứng dậy bước ra cửa. - Còn bây giờ đã đến
lúc phải đi nghỉ...

Đêm hôm ấy tôi hầu như không chợp mắt. Câu chuyện giữa tôi và

Abakir sẽ ra sao đây? Vì từ trước đến nay chỉ thỉnh thoảng tôi mới phải
đụng chạm với hắn, nhưng từ mai trở đi, suốt ngày đêm lúc nào tôi cũng ở
dưới quyền hắn. Nhiệm vụ của người thợ phụ cũng không đến nỗi làm tôi
sợ lắm, tuy nó đòi hỏi sức chịu đựng và chí kiên nhẫn. Tất nhiên là phải
phối hợp thật chính xác, lưỡi cày phải nhanh tay nâng lên hạ xuống cho
đúng chỗ, để đừng ngăn trở sự di chuyển của máy kéo một phút nào.
Nhưng ngoài ra, còn phải giúp đỡ người lái máy kéo trong mọi việc, cả
trong việc trông nom và sửa chữa máy. Cứ thử đưa cho Abakir không đúng
chiếc mỏ-lét, chiếc bù-loong, cái ê-cu hắn đang cần, hoặc thứ gì khác
xem...

Hóa ra cả Alđây cũng không ngủ. Chị bước trong bóng tối lại gần tôi,

ngồi xuống bên cạnh vuốt tóc tôi.

- Chú thử nghĩ lại xem, Kêmen ạ. Chú với hắn không làm chung với

nhau được đâu. Chú là người hiền lành. Hắn ăn thịt chú mất, chú không
chiều ý hắn được đâu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.