MẮT LẠC ĐÀ - Trang 35

- Cứ nằm đấy ông viện sĩ ạ! Thử ngửi xem đất có mùi gì! - hắn thở hổn

hển nói và nhổ mãi chỗ máu chảy ở đôi môi bị toác ra. - Đối với mày thì
đây không phải là chuyện lên lớp về các pho tượng đá đâu.

Hắn bước lại đống quần áo đã bị hai người dẫm bừa lên, rũ sạch và bắt

đầu thong thả mặc vào, ung dung như vừa làm xong một nhiệm vụ. Nhưng
dầu sao hắn cũng không thể ngờ rằng trong trận này kẻ đã chiến thắng là
tôi. Đúng, tôi vẫn không bị bại trận, tuy phải nằm sóng soài trên mặt đất.
Tôi đã thấy rõ rằng có thể dùng cả quả đấm mà đánh nhau để bảo vệ lẽ
phải. Tôi đã hiểu được là có thể và cần thiết phải đánh lại kẻ nào đánh
mình. Đối với tôi, đó là một thắng lợi...

Trong lúc Abakir mặc sơ-mi và xỏ quần yếm, tôi đứng dậy, nhanh chóng

mặc áo và ngồi vào chỗ của mình trên máy cày.

Chiếc máy kéo rú lên và chuyển bánh dọc theo đám đất cày. Vẫn chiếc

gáy bướng bỉnh, gân guốc thấp thoáng trong cửa sổ buồng lái, và tôi lại vẫn
là người thợ phụ đang nắm chắc lấy tay điều khiển lưỡi cày.

4

Trong cuộc sống của chúng tôi đã có một vài thay đổi. Người ta dùng xe

hơi chở đến cho chúng tôi chiếc xe hai ngựa kéo, kèm theo cả ngựa, để chở
hạt giống đến chỗ đất đã cày. Lại thêm cả một người nữa mới đến để đánh
xe. Bây giờ thì việc đánh xe chở nước cũng đã nhẹ nhàng hơn. Chiếc máy
kéo của Xađabêk và Exirkep được điều sang gieo hạt, còn tôi và Abakir
vẫn tiếp tục cày.

Lại còn một việc rất quan trọng nữa.

Cách đây mấy hôm, tôi ăn cơm trưa xong đang đi xe ngựa ra đồng thì

bỗng trông thấy cô gái chăn cừu. Tôi nhảy từ trên xe xuống. Người đánh xe
định kìm ngựa, nhưng Abakir không cho dừng lại.

- Đi đi, đừng có dùng dằng, - hắn càu nhàu ra lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.